Chương 1706
“Tề Mẫn Mẫn còn nhỏ, không biết xử lý như thế nào?” Ứng Mẫn bất dắc dĩ trả lời, “Hoắc Trì Viễn, anh đừng tức giận Tề Mẫn Mẫn quá. Hãy nói chuyện tử tế với cô ấy xem, để cô ấy đến xin lỗi bác gái!”
“Nếu như người chết rồi thì xin lỗi có tác dụng không?” Hoắc Trì Viễn đau lòng nói.
Mấy ngày nay, anh không mấy quan tâm đến bác gái, anh chỉ một lòng chăm sóc Tề Mẫn Mẫn, không ngờ cô lại một lần nữa làm tổn thương đến người Tưởng gia.
“Có lẽ…..còn có thể cứu được…..” Giọng nói của Ứng Mẫn không hề chắc chắn.
Nụ cười Hoắc Trì Viễn trắng bệnh.
Lúc đưa đến bệnh viện đã tắt thở, thật sự có thể cứu được sao?
Hoắc Trì Viễn một đêm không về nhà, Tề Mẫn Mẫn ngồi ở đầu giường một đêm không chợp mắt.
Anh tức giận!
Anh không còn yêu cô nữa?
Tề Mẫn Mẫn cảm thấy cổ họng giống như bị bóp chặt, giống như bị nỗi sợ hãi mất Hoắc Trì Viễn bóp ch.ết.
Nếu Hoắc Trì Viễn cũng không cần cô nữa, cô thực sự trắng tay rồi.
Lúc ấy cô là muốn ngăn cản Tưởng phu nhân tự sát, làm sao còn có thể đẩy bà ấy rơi xuống chứ?
Chẳng lẽ là không may?
Cô lấy tay ra sức gõ đầu, cố gắng nhớ lại lúc đó, thế nhưng lại phát hiện ra những ký ức còn xót lại lúc đó cơ hồ là biến mất.
Tại sao có thể như vậy?
Cô lại nợ một mạng người.
Nợ máu phải dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2669578/chuong-1698.html