Chương 1754
“Em biết trốn ở đó cũng không phải cách hay. Một ngày nào đó anh ấy sẽ tìm được em.” Tề Mẫn Mẫn cúi đầu, ưu thương nói: “Đối với anh không có cách nào thấy anh ấy. Còn em trước khi chưa thể triệt để hết hy vọng, tuyệt đối không thể thấy anh ấy.”
“Không thể triệt để hết hy vọng? Đó chính là em vẫn yêu cậu ta. Nha đầu ngốc.” Trác Liệt dùng lực vò rối tóc cô, tràn ngập thương tiếc thở dài.
“Em không ngốc cũng không cần phải bị anh mắng là ngốc.” Tề Mẫn Mẫn chu miệng nhỏ oán giận.
Trác Liệt bị cô đùa cười.
“Đêm nay đi đâu bây giờ?” Tề Mẫn Mẫn nhìn thoáng qua đường phố kín người, không từ bỏ cắn môi.
ở nơi tấc đất tấc vàng thế này, dừng chân không phải là một chuyện đơn giản, đắt muốn chết.
lúc cô rời khỏi Hoắc Trì Viễn, trên người chỉ có mấy đồng tiền lẻ. Mười triệu bảy ngàn vạn đều bị cô trả nợ cho công ty, hiện giờ trừ nhẫn cưới, có thể nói là cô nghèo rớt mùng tơi.
Sinh hoạt phí mấy ngày nay đều là Trác Liệt trả.
Tiền lương của anh, vốn không có năng lực chu cấp tiền ăn ở trong khách sạn cho cô.
“Nếu em có thể ủy khuất một chút, chúng ta có thể tìm một nhà nghỉ nhỏ…” Trác Liệt khó xử nhìn Tề Mẫn Mẫn.
Anh biết cô vẫn được nuôi trong phòng ấm, không chịu khổ bao giờ, trước kia ở chỉ sợ đều là khách sạn năm sao trở lên. Ngay cả tiền phí ăn ở qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2667155/chuong-1745.html