Chương 1781
Mọi người ở Cố gia đều thích Tề Mẫn Mẫn, cũng vì tính cách của cô ấy.
Nếu Tề Mẫn Mẫn không đáng yêu mà là một cô gái có tâm cơ như Tề Lạc thì sao khiến bà nội Hoắc yêu thương cô ấy đến tận xương tủy chứ?
Tề Mẫn Mẫn cũng có phúc của mình.
Hối hận hay không không quan trọng. Quan trọng là có đáng để mình tha thứ hay không.
“Bà đã thấy Tiểu Nhiễm rồi, mau đẩy bà qua đó đi!” Bà nội Hoắc nhìn theo ngón tay Chu Cầm, rốt cuộc đã thấy bóng Tề Mẫn Mẫn ở một góc xa.
Hoắc Trì Viễn lập tức đẩy bà nội qua.
Chu Cầm đứng tại chỗ, lo lắng nhìn Hoắc Trì Viễn.
Hận thù có thể hóa giải nhưng mà tổn thương thì sao đây?
Nếu như Tề Mẫn Mẫn không quên được nỗi đau bị bạo hành và mất con thì e rằng vĩnh viễn con bé sẽ không tha thứ con trai.
Là một bác sĩ phụ khoa đã thấy rất nhiều vụ bạo hành gia đình, quả thực bà không hề đồng tình với hành vi của con trai.
Thậm chí, bà cảm thấy hành động của Tề Mẫn Mẫn cực kỳ chính xác. Tiểu Viễn nên bị giáo huấn thật nặng. Nếu không nó cũng không nhớ kỹ được, cũng chẳng thể thay đổi.
“Mẹ, chúng ta có nên đi qua làm thuyết khách cùng không?” Vẻ mặt Hoắc Nhiên lo lắng nhìn Hoắc Trì Viễn và Tề Mẫn Mẫn.
“Mẹ ra với ba con! Hai đứa cứ tiếp khách đi, không cần quan tâm đến chuyện của anh trai con!” Chu Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2666751/chuong-1772.html