Chương 1798
Trần Lương nở nụ cười: “Người anh em, chúc mừng cậu, thiệt tình.”
“Cảm ơn, cũng chúc cậu có ngày sớm thoát kiếp độc thân, thiệt tình.” Tần Viễn Chu nắm tay thành quả đấm, đụng với Trần Lương.
Thu hồi tay lại, Trần Luowng nhìn đồng hồ một chút. Ngẩng đầu, bất đắc dĩ nói: “Mình phải về đơn vị rồi, hẹn gặp hai người vào ngày kết hôn.”
“Lấy thiệp mời đã.” Tần Viễn Chu nhét thiệp cưới vào tay anh.
“Không có thiếp mời thì cậu không cho mình vào à?” Tuy Trần Lương bỏ thiếp mời vào túi nhưng vẫn trêu chọc hỏi.
“Cho!” Trần Viễn Chu bật cười.
Trần Lương cười đứng dậy, chỉnh sửa lại quân trang, rồi rời đi.
Có người có duyên nhưng không có phận, có người có phận lại vô duyên.
Hoắc Tương nhất định không phải là một nửa còn lại của anh.
Hoắc Tương rúc đầu vào vai Tần Viễn Chu, nhìn Trần Luong biến mất.
“Cậu ấy thích em.” Tần Viễn Chu nắm tay cô nói.
“Em biết!” Hoắc Tương cười đến tươi đẹp: “Ngay cả anh còn không trốn thoát khỏi mị lực của em, huống chi là một quân nhân không có kinh nghiệm yêu đương gì?”
“Anh thấy có chút hương vị kiêu ngạo.” Tần Viễn Chu cười nói.
“Hai vạch ba sao đó không tồi. Hiểu được hiện tại không thể liền hãm phanh lại.” Hoắc Tương thông tuệ cười.
Trước gặp Trần Lương, cô có chút băn khoăn.
Cô không mất trí nhớ, đối với nụ hôn cường ngạo kia vẫn có chút ấn tượng, mà còn ấn tượng sâu đậm.
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2666719/chuong-1789.html