Chương 1824
Tình yêu nào mà không chứa sạn.
Cô không cần lại yêu một cách hèn mọn nữa, cũng không cần làm mất đi tôn nghiêm của mình.
“Nha đầu, lại cho anh một cơ hội nữa được không.” Hoắc Trì Viễn năn nỉ nói.
“Em không biết… Em không biết…” Tề Mẫn Mẫn ra sức lắc đầu, nước mắt rơi xuống trên đầu vai Hoắc Trì Viễn, nóng ẩm thấm ướt chiếc áo sơ mi của anh.
“Anh sẽ không bức em.” Hoắc Trì Viễn khẩn trương an ủi Tề Mẫn Mẫn. Nước mắt của cô khiên cho lòng anh quặn thắt.”Anh cho em thời gian chữa thương. Chỉ là đừng cự tuyệt sự chăm sóc của anh, được không?”
“Em có thể tự chăm sóc tốt bản thân mình.” Tề Mẫn Mẫn quật cường cự tuyệt.
“Chăm sóc mình thành người giấy thế này cũng được gọi là tốt sao?” Hoắc Trì Viễn phẫn nộ gầm nhẹ.
Anh hận anh không có cách nào có thể ở bên cạnh chăm sóc cô, hận chính mình chỉ có thể trơ mắt nhìn cô gầy yếu.
“Anh… anh… ” Tề Mẫn Mẫn bị lửa giận của Hoắc Trì Viễn giữ lấy, lui về sau một bước, mê loạn nhìn Hoắc Trì Viễn đau khổ xoắn xuýt.
Hoắc Trì Viễn nâng mặt cô lên, cúi đầu, hung hăng hôn lên đôi môi trắng xanh của cô.
“Không!” Tề Mẫn Mẫn bối rối phụ giúp Hoắc Trì Viễn.
Hiện giờ bọn họ không nên có bất cứ một hành động thân thiết nào.
Bọn họ không còn quan hệ gì nữa rồi.
Hoắc Trì Viễn bá đạo hôn cô, mãi đến khi nếm được vị máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2665750/chuong-1815.html