Chương 1841
Tề Mẫn Mẫn một đêm không ngủ, ngày hôm sau rời giường, cô nhìn mình qua gương, tóc tai rối bời, hai hốc mắt đen thui.
Sau đó cô mỉm cười với Tề Mẫn Mẫn trong gương: ”Đồ điên! Không phải là thất tình sao? Có gì mà đặc biệt hơn người ta?”
Cười ra nước mắt, cô gục xuống bồn rửa mặt, rốt cuộc không kìm chế được, khổ sở khóc rống lên.
Hoắc Trì Viễn sẽ vĩnh viễn không quên Tưởng Y Nhiên.
Cô cũng nên sống thật tốt cuộc sống của mình.
Quên đi Hoắc Trì Viễn, bắt đầu lại từ đầu.
Khóc mệt rồi, cô mới dùng nước lạnh rửa mặt.
Vừa mới muốn xuống lầu ăn mỳ, chợt nghe thấy tiến chuông cửa.
Ai vậy? Sáng sớm đã chạy đến tìm cô?
Cô chạy nhanh xuống lầu, lao ra ngoài biệt thự.
Lúc cô nhìn thấy người đàn ông mặt đầy râu, quần áo nhàu nhĩ đứng ngoài cửa, mới sửng sốt.
“Sao anh lại tới đây?” Tề Mẫn Mẫn nhìn Hoắc Trì Viễn vừa mới chia tay cách đây mấy giờ, nhíu mày.
“Cho em ăn cơm.” Hoắc Trì Viễn giơ bữa sáng trong tay lên, cười nói.
“Không cần! Tề Mẫn Mẫn nói xong, muốn xoay người về phòng.
“Nha đầu, em đồng ý không từ chối anh, cho anh một cơ hội.” Hoắc Trì Viễn lấy Tề Mẫn Mẫn mà nói bức cô mở của cho chính mình.
Tề Mẫn Mẫn xoay người, bất mãn trừng mắt anh: “Anh định đổ cho miệng em.”
“Ai bảo em không chịu để ý anh.” Hoắc Trì Viễn oan ức nói: “Nha đầu, anh sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2665712/chuong-1832.html