Chương 209
Nếu có một ngày anh biết được người anh nên hận chính là cô… Cô thật không dám tưởng tượng.
Cô ôm Hoắc Trì Viễn thật chặt, dường như ôm cả đời này cũng không đủ, sợ rằng sau này sẽ không còn tư cách để ôm anh nữa.
“Anh nói không tổ chức hôn lễ, em không vui sao?” Hoắc Trì Viễn thận trọng hỏi.
Anh biết cô gái nào cũng hi vọng có được một hôn lễ trong mơ, nhưng với mối quan hệ giữa anh và Tề Bằng Trình hiện nay, anh thực sự không thể hứa hẹn tổ chức hôn lễ được.
“Không. Ai bảo em là…” Tề Mẫn Mẫn thiếu chút nữa thì nói ra hai tiếng “hung thủ”, cô lập tức thức thời mà ngậm chặt miệng.
“Ước gì em không phải là con gái của Tề Bằng Trình.” Hoắc Trì Viễn nhớ tới lần đầu tiên bị bọn họ hãm hại, tâm tình trở nên phức tạp.
“Nếu anh không phải là Hoắc Trì Viễn, em không phải là Tề Mẫn Mẫn, có phải chúng ta có thể tự do yêu nhau không?” Tề Mẫn Mẫn ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Trì Viễn.
Hoắc Trì Viễn xoa đầu Tề Mẫn Mẫn, không trả lời.
Vốn dĩ không có chữ “nếu”.
Thân phận của bọn họ không thể thay đổi được.
Nếu anh không phải là Hoắc Trì Viễn, cô không phải là Tề Mẫn Mẫn, có thể đến cơ hội gặp mặt họ cũng không có.
…..
Tề Mẫn Mẫn mệt mỏi, nằm ngủ trên sô pha trong văn phòng của Hoắc Trì Viễn.
Hoắc Trì Viễn đang xử lý văn kiện đột nhiên ngẩng đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2663900/chuong-207.html