Ly hôn, người tổn thương sâu nhất chính là con cái. Kiếp trước cả đời cô bị hủy, 50 tuổi mà sống như 70 tuổi. kiếp trước cô vẫn luôn không đồng ý với lời này, cảm thấy ly hôn, cô tổn thương nhiều nhất. Nhưng giờ khắc này cô nhận ra, ly hôn, ngoại trừ người đàn ông tồi, be mẹ con cô đều là người bị hại.
Kiếp trước cô lải nhải, mẫn cảm, nóng nảy, ấm ức, thậm chí hà khắc, bọn nhỏ vừa thương hại, vừa phiền chán, vừa đau lòng cho cô. Kiếp này thì sao, cô cho rằng để con ở bên người cha mà nó thích sẽ là tốt cho nó, nhưng hoá ra nó cũng sẽ mong mỏi người mẹ như cô, lúc nhìn cô thì quyến luyến giống như con thú nhỏ.
“Đừng sợ, mẹ đi tìm cha con nói chuyện, người lớn sẽ giải quyết chuyện này.”
Tên Phương Trung Thành không có trách nhiệm cho lắm. Nói là để con trai lại cho anh ta nuôi nấng, thực tế anh ta toàn đẩy cho cha mẹ. Anh là cha, anh không quan tâm con trai, biết mẹ anh đối xử với con trai anh như thế nào không? “Cho nên con vẫn có thể có mẹ, phải không?”
“Phải, con có mẹ.”
Giữ con trai lại ăn cơm, xong việc để hai đứa lớn dẫn cậu bé đi chơi, buổi chiều con cái đi học, cô dẫn theo cậu bé đi tìm Phương Trung Thành. Người đàn ông vừa ra cửa đơn vị liền nhìn thấy cô dẫn con trai, lập tức nhìn xung quanh, phát hiện không có người quen thì chỉ vào chỗ hẻo lánh.
“Sao cô dẫn Nhất Nhất tới tìm tôi? Gặp phải chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-thanh-nien-tri-thuc-trong-sinh/4507185/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.