Đãi tiệc xong, theo phong tục, Lý Hà đã là con dâu nhà họ Thẩm. Buổi tối vốn là bà cụ chăm sóc Thẩm Hải Dương, hiện giờ đổi thành cô. Ban đêm im ắng, cô nhìn túi nước tiểu như bình thường rồi ngồi lên ghế ở bên cạnh.
Dưới ánh đèn, cô lẳng lặng đánh giá người người đàn ông này, anh nhắm chặt mắt, không nhìn thấy đôi mắt trông như thế nào. Chỉ thấy lông mày rậm, mũi cao thẳng, môi mỏng trông rất tuấn tú, cho người ta một loại cảm giác rất dịu dàng. Người này rất đẹp, đáng tiếc hiện giờ không có bất kỳ phản ứng gì.
Đây xem như là đêm động phòng, người khác ở bên ngoài không biết đang tiếc cho cô hoặc là chê cười cô như thế nào. Nhưng bản thân Lý Hà rất vui mừng, như vậy thật tốt, cô có thể tự mình làm chủ, muốn làm gì thì làm nấy.
Duỗi tay nghịch ngợm chọc chọc gương mặt anh: “Sau này tôi sẽ chăm sóc anh, đừng ngại. Hôm nay hai ta đãi tiệc rồi, anh xem tôi như vợ, hay như người chăm sóc đều được. Hiện giờ anh không thể chọn, đây là do mẹ anh chọn, nếu anh có thể khoẻ lại, đến lúc đó tự làm chủ cho mình, con người tôi thấu tình đạt lý, sẽ không gạt anh.”
Người trên giường đương nhiên không có phản ứng, cô múc nước, giặt sạch khăn lông, lau mặt cho anh, rồi lại cạo râu. “Một người đàn ông ngầu biết bao, nhưng không động đậy, không có da thịt, gầy quá.”
Vui vẻ sửa soạn sạch sẽ cho anh, cô cởi áo thun ra, chỉ mặc áo ba lỗ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-thanh-nien-tri-thuc-trong-sinh/4507162/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.