Nuôi hai cha con này, cô sẽ có được hộ khẩu và nhà. Bỏ ra khá nhiều, nhưng có được cũng nhiều. Hai thứ này hiện giờ ở thành phố hiếm có, có tiền cũng chưa chắc có thể có được, huống chi, cô không có tiền.
“Cho dù cháu kết hôn với con trai bác, chuyện nhập hộ khẩu không phải dễ dàng như vậy nhỉ?”
Thấy cô dao động, bà cụ mỉm cười mở miệng: “Con trai bác vì công việc mà bị thương, tình huống này đều có bồi thường. Có thể bố trí công việc của người nhà, nhập hộ khẩu vân vân.”
À, hoá ra là vậy. Thời đại này có chính sách tích cực, cô có nghe nói chuyện này. Tích cực, tuy cô không cần công việc bát sắt mà ai nấy tranh giành mẻ đầu, nhưng vì vậy mà có hộ khẩu và nhà thì thật là vô cùng thỏa mãn.
“Cháu gặp đứa nhỏ thử, được chứ?”
“Được, cháu chờ chút.”
Cô càng thận trọng như thế, bà cụ càng yên tâm, đây là biểu hiện sẽ chịu trách nhiệm, không phải tùy tiện gạt người. Bà cụ ở cửa cao giọng kêu, rất nhanh, một bé trai theo tiếng gọi tiến vào. Dáng người cậu cao cỡ Họa Họa, mặt mày hiền lành, nhìn cô có hơi nhút nhát.
“Đây là mẹ mới mà bà nội tìm cho cháu, mau gọi đi.”
Môi đứa nhỏ hơi động,rõ ràng đang kháng cự đối với người lạ, nhìn cô đầy dò xét. Lý Hà nhanh chóng mở miệng trước: “Đừng, đừng, đừng nóng vội bảo cháu kêu. Cái đó, cháu gọi dì là được.”
Lúc này Cậu bé ngoan ngoãn gật đầu: “Chào dì.”
“Chào cháu. Cháu tên gì, mấy tuổi rồi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-thanh-nien-tri-thuc-trong-sinh/4507158/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.