“Vâng.” Cao Lỗi nói xong liền mau chóng bước ra khỏi phòng.
Còn Cố Thiên Tuấn vẫn ngồi trên chiếc ghế da trong văn phòng, tiếp tục chìm vào suy tư, dạo gần đây xảy ra quá nhiều việc, cần anh phải suy nghĩ thật kĩ.
Trong lúc đó…
An Điềm sau khi rời khỏi Cố Thị, vừa về đến nhà thì điện thoại chợt có tin nhắn, Cố Thiên Tuấn đã chuyển vào tài khoản của cô số tiền một triệu.
Đọc xong tin nhắn trên điện thoại, An Điềm liền thở dài, sau đó bấm số gọi cho Lý Tư Kỳ.
Nhưng điện thoại reo rất lâu mà không thấy Lý Tư Kỳ bắt máy.
An Điềm lo lắng trong lòng, bèn gọi cho Ôn Minh.
Điện thoại kêu vài tiếng thì được Ôn Minh bắt: “An Điềm?”
Bình thường thì chỉ có Lý Tư Kỳ nói chuyện với An Điềm, Ôn Minh không biết nhiều lắm về người bạn thân này của vợ mình, chỉ biết trước đây cô có rất nhiều tiền, nhưng sau này bị ép li hôn.
Ngược lại với sự thân thiết của Lý Tư Kỳ, Ôn Minh gặp An Điềm cùng lắm chỉ gật đầu chào.
“Tư Kỳ đâu? Tôi gọi điện nhưng cậu ấy không nghe máy.” An Điềm lo lắng hỏi.
“Hôm qua mẹ tôi đau cả đêm, Tư Kỳ chăm sóc cả đêm, bây giờ vừa mới ngủ.”
“Được rồi.” An Điềm cúi đầu nghĩ một lát rồi nói, “Về chuyện của bác gái, Tư Kỳ đã kể cho tôi nghe rồi, bây giờ sức khỏe của bác là quan trọng nhất, tôi đang có một ít tiền nên sẽ cho hai người vay.”
Ôn Minh không xem trọng lời nói của An Điềm lắm. Tuy tiếp xúc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-quay-lai-tong-tai-biet-sai/1495857/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.