“Không cần đâu, cậu cứ yên tâm làm việc đi!” Lý Tư Kỳ lập tức muốn An Điềm yên lòng, “Ôn Minh vài ba ngày nữa là về rồi, lúc ấy mình sẽ không còn bận thế này nữa. Tiểu Điềm, cậu cứ yên tâm đi.” An Điềm thở dài, vẫn cảm thấy không yên tâm về Lý Tư Kỳ: “Hay là thế này, ngày kia là thứ bảy rồi, mình cũng nên đến thăm cậu, chuyện đón An An về, đợi đến nhà cậu rồi bàn luôn.” “Cậu đến thăm An An thì mình đương nhiên hoan nghênh, nhưng bây giờ công việc của cậu chỉ mới ổn định, nếu đón An An về thì không tiện đâu.” Lý Tư Kỳ kiên nhẫn khuyên nhủ. “Thôi được.” An Điềm gật đầu, cô cũng cảm thấy mình hiện giờ thật sự không có thời gian chăm sóc An An, nhưng cô cũng vẫn thấy đau lòng cho Lý Tư Kỳ, “Cậu cũng phải tự chăm sóc bản thân thật tốt đấy!” “Mình biết rồi mà.” Lý Tư Kỳ gật đầu nói với An Điềm Nhưng An Điềm còn chưa kịp nói lời tạm biệt Lý Tư Kỳ thì chợt nghe đầu dây bên kia vang lên giọng nói chói tai của Ôn Mỹ Lan: “Này Lý Tư Kỳ, có phải cô muốn cho bà già này phải chết đói không? Có phải muốn nhân lúc tôi bị ốm mà đày đọa cho tôi bệnh chết luôn không? Đúng là đồ con dâu độc ác, mau nấu cơm cho tôi đi!” “Con sẽ đi nấu ngay!” Lý Tư Kỳ trả lời vọng vào phòng ngủ rồi mới nói với An Điềm qua điện thoại: “Tiểu Điềm, mình cúp đây, mẹ chồng mình dạo này bị ốm nên tâm trạng không tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-quay-lai-tong-tai-biet-sai/1495772/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.