Chu Mộng Chỉ suy nghĩ mà không chút biểu cảm trên mặt. Cô còn tưởng là chuyện gì khác chứ, nên mới tỏ vẻ nghiêm trọng đến vậy. Cố Thiên Tuấn, chuyện tối qua anh đã ở chung với người phụ nữ khác, tôi đã biết từ trước rồi, chẳng qua tôi chỉ giả vờ không biết mà thôi.
“Mộng Chỉ, em đừng kích động!” Cố Thiên Tuấn thấy Chu Mộng Chỉ không có biểu cảm gì và cũng không nói gì, cứ tưởng Chu Mộng Chỉ nhất thời không thể chấp nhận chuyện này, liền vội vàng nhận lỗi. “Mộng Chỉ à, anh sai rồi, em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được cả.”
Được Cố Thiên Tuấn nhắc nhở như thế, Chu Mộng Chỉ mới sực nhớ ra việc mình phải tiếp tục diễn vở kịch này.
Nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm, đầu tiên là nghi ngờ, tiếp theo là kinh ngạc, sau đó là đau lòng muốn chết. Khi im lặng nhưng trong đôi mắt lại đẫm lệ, Chu Mộng Chỉ nghĩ rằng mình không làm diễn viên thì thật là đáng tiếc.
“Mộng Chỉ, em đừng khóc, anh đã sai thật rồi.” Cố Thiên Tuấn đưa tay ra để lau đi những giọt nước mắt của Chu Mộng Chỉ, ôm cô vào lòng, cảm thấy vô cùng áy náy.
Chu Mộng Chỉ nằm sà vào lòng Cố Thiên Tuấn, lắng nghe nhịp tim nhanh khác thường của anh, nhưng lại vô cùng nhẹ nhõm. Sáng nay, khi biết chuyện Cố Thiên Tuấn ngoại tình, cô còn lo rằng người phụ nữ khác sẽ cướp mất vị trí của mình, sau đó tận hưởng vinh hoa phú quý vốn thuộc về mình.
Nhưng giờ đây, Cố Thiên Tuấn đã chủ động nhận lỗi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-quay-lai-tong-tai-biet-sai/1495705/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.