"Cứ như vậy thôi sao?" Tĩnh Sam không dám tin.
Mặc dù cô không thể nhìn thấy chuyện gì xảy ra nhưng cô có thể nghe thấy tiếng thét chói tai thê lương đó. Cô còn tưởng rằng người của Hàn Thiên Sư... giết người!
Hàn Thiên Sư "ừ" một tiếng, kiên định đáp: "Cứ vậy thôi!"
Tĩnh Sam không nói nữa, im lặng ôm chặt Hàn Thiên Sư.
Một lúc sau ngoài cửa truyền đến giọng đàn ông vui cười: "Anh ba, đã giải quyết xong rồi! Có một chiếc điện thoại, tôi để ở trên bàn."
Hàn Thiên Sư trầm giọng đáp: "Biết rồi."
Ngoài cửa im lặng một chút rồi hậm hực nói: "Vậy chúng ta đi!"
Tiếng bước chân ngoài cửa ồn ào rời đi.
Hàn Thiên Sư kéo Tĩnh Sam đứng lên, tiện tay lấy cái chăn quấn cô vào rồi mới bế cô lên.
Ra phòng nghỉ, hai người thấy bộ phận thiết kế đã lại như cũ, sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, hoàn toàn không thấy dấu vết ẩu đả. Vết máu Tĩnh Sam đâm vào bàn làm việc cũng xử lí xong.
Hàn Thiên Sư ôm Tĩnh Sam đến trước bàn làm việc, ra hiệu cho cô cầm điện thoại di động lên. Tĩnh Sam cầm lấy điện thoại, Hàn Thiên Sư ôm cô nhanh chóng rời đi.
Ra công ty, Hàn Thiên Sư đặt Tĩnh Sam vào ghế phụ lái, quan tâm thắt dây an toàn cho cô.
Anh trấn an cô: "Kiên nhẫn một chút, anh đưa em đi bệnh viện."
"Không đi bệnh viện!" Lúc Hàn Thiên Sư khởi động xe, Tĩnh Sam thấp giọng nói.
Hàn Thiên Sư giống như không nghe thấy, tiếp tục lái xe.
Tĩnh Sam quay đầu nhìn Hàn Thiên Sư, ngữ khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-please-come-back/1702437/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.