Chương trước
Chương sau


Chương 352

Nam Mẫn bị anh ta khoác cô không thở nổi, liền đưa tay chọc vào eo của anh ta, Quyền Dạ Khiên như bị điện giật hú lên một tiếng, lập tức buông cô ra.

Hoàng thái tử Quyền Môn không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ người khác cù anh, còn khó chịu hơn lấy đao chém anh ta,

Thấy Quyền Dạ Khiên gặm cà rốt còn đỏ mắt trừng nhìn cô, nhìn thế nào cũng giống thỏ, Nam Mẫn không nhịn được phì cười.

“Anh thích ăn cà rốt từ lúc nào thế?”

“Ai thích ăn cà rốt hả, chẳng qua không có gì ngon, đợi em về làm cho anh mà”.

Vừa nghĩ đến tài nấu ăn của em gái, Quyền Dạ Khiên liền từ đàn ông chính trực biến thành kẻ đáng thương, ra vẻ khổ sở nói: “Em gái ngoan, thương anh trai đi, anh vừa từ máy bay xuống, đã đói ba ngày ba đêm rồi…”

Nam Mẫn tỏ vẻ mặt ghét bỏ nhìn anh ta: “Kỹ năng diễn xuất quá kém, có thời gian thì theo anh ba học hỏi thêm, bảo anh ấy dạy cho anh”.

“Anh học theo lão tam đấy, nhưng trò diễn xuất này cũng phải dựa vào thiên phú, vẫn là giết người phóng hỏa cướp của hợp với anh hơn”.

Thái tử Quyền Môn thiết lập vị trí vô cùng rõ ràng.

Nam Mẫn cạn lời, vừa chê ghét, vừa đi vào phòng bếp: “Muốn ăn gì, em làm cho anh”.

Quyền Dạ Khiên nhìn chằm chằm áo khoác thể thao trên người cô, giật giật: “Đợi đã, cỡ áo này hình như không giống của em, của thằng nào? Em ra ngoài lăng nhăng với ai?”

“Anh có thể nói dễ nghe hơn không?”

Nam Mẫn trừng mắt nhìn Quyền Dạ Khiên một cái: “Là một cậu em sợ em lạnh, khoác lên người em, còn phải trả người ta nữa”.

Cô cởi áo khoác trên người xuống, bảo người làm ngày mai cầm đi giặt.

“Một cậu em? Em có thêm cậu em từ lúc nào, sao anh không biết?”

Quyền Dạ Khiên cau chặt mày, ra vẻ cảnh giác “rau xanh nhà mình sắp bị con heo nào dỗ đi mất rồi”.

Nam Mẫn mặc tạp dề, rửa sạch nguyên liệu dưới vòi nước: “Không phải cậu em bình thường, mà là đồ đệ. Đồ đệ của sư chất Đinh Doanh Dương, gọi em là thái sư thúc, anh hiểu được quan hệ này không?”

Quyền Dạ Khiên suy nghĩ: “Thái sư thúc, chẳng phải là bà nội à?”

“…”, đau lòng quá.

Nam Mẫn lập tức giơ con dao thái trong tay.

Quyền Dạ Khiên sợ giật mình, khát vọng sống muộn màng nổi lên.

“Anh khinh! Ai nói là bà nội, em gái anh trẻ trung xinh đẹp thế này, sao có thể là bà nội chứ, là chị thì còn tạm, có thái sư thúc vừa dịu dàng vừa xinh đẹp dạy cậu ta, đúng là cái phúc cậu em đó tu từ kiếp trước!”

Nam Mẫn hài lòng gật đầu, mới bỏ dao thái xuống, bắt đầu thái rau.

“Thế Dụ Lâm Hải thì sao?”

Tống giám đốc Quyền mím môi, khát vọng sống vừa mới nổi lên lại “bộp bộp” rớt xuống.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.