Chương trước
Chương sau


Chương 340

Lúc nãy khi hai người tự quay tự chụp riêng bộ ảnh của mình đều hoàn thành rất tốt, thể hiện rõ ý nghĩa của sản phẩm được thiết kế, nhưng khi đứng cùng nhau thì chẳng biết chập cái mạch nào, cứ lộ ra vẻ gượng gạo xấu hổ.

Dù hai người đã rất cố gắng hợp tác, nhưng hàng rào chắn giữa họ vẫn không cách nào phá vỡ được.

Đạo diễn với ánh mắt sắc bén nhanh chóng tìm thấy điểm mấu chốt, lặng lẽ nói với Nam Mẫn: “Chắc chắn hai người này đang giận dỗi nhau”.

Trạng thái này có quay chụp gì cũng không thể mang tới hiệu quả đẹp mắt nhất, cũng gần tới giờ cơm, Nam Mẫn vung tay lên bảo mọi người ra ngoài ăn cơm, tạm dừng việc quay chụp.

Thư Anh và nhân viên hậu cần của cô ta đã vào phòng hóa trang.

Hạ Thâm ngẩn người, lẳng lặng nhìn theo bóng lưng Thư Anh, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một chai nước kéo anh ta về thực tại, bèn nhận lấy nước trong tay Nam Mẫn, áy náy nói: “Làm chậm trễ tiến độ quay chụp rồi, là lỗi của anh”.

Theo lý mà nói thì diễn viên chuyên nghiệp không nên mang tình cảm cá nhân vào trong công việc, Nam Mẫn từng nhìn thấy anh ba vẫn giữ được cảm xúc vui cười, tức giận, mắng mỏ khi đứng trước ống kính dù tâm trạng cực kỳ đau thương và suy sụp sau tai nạn xe cộ của mẹ, nhưng ôm nay anh ta lại hoàn toàn mất kiểm soát.

Nam Mẫn kéo Hạ Thâm tới sô pha ngồi xuống, giọng hết sức bình tĩnh hỏi: “Hai người cãi nhau hả?”

Hạ Thâm uống non nửa chai nước, hờ hững nói: “Cũng không hẳn là cãi nhau, chỉ là anh muốn quay lại với Thư Anh, nhưng cô ấy từ chối”.

Nam Mẫn khoanh chân, tinh thần hóng hớt login.

“Lúc trước ai là người đề nghị chia tay?”

Hạ Thâm nghiêng đầu liếc nhìn cô em gái đang hóng hớt, bất đắc dĩ lại cưng chiều cười, chỉ là nụ cười đó hơi chua xót: “Cô ấy đề nghị”.

Nam Mẫn nhướng mày: “Tại sao?”

Hạ Thâm chỉ nhìn cô mà không nói gì.

Tiếng chuông cảnh báo trong lòng Nam Mẫn reo lên, đột nhiên nhớ tới những lời Thư Anh nói với Hạ Thâm trong vườn hoa…

“Hai người vừa không có quan hệ máu mủ, lại không phải họ hàng thì anh em cái gì! Chỉ là mang tiếng anh em để biến thành lốp dự phòng thôi!”

“Tại sao trước đó anh lại hẹn hò với tôi, cũng chỉ vì khi đó gương mặt tôi có đôi nét giống với cô ấy thôi đúng không? Xem tôi làm thế thân, anh tưởng tôi không biết gì hả?”

Nam Mẫn thản nhiên “à” một tiếng: “Em nhớ ra rồi, Thư Anh tưởng người anh yêu là em nên mới khó chịu. Nhưng cũng giải thích rõ ràng hết rồi mà, chẳng lẽ đến bây giờ cô ấy vẫn còn ghen với cô em chồng này ư?”

Hạ Thâm lắc đầu: “Bây giờ thì không dính dáng gì tới em. Cô ấy nói mình không xứng với anh, không muốn anh vì cô ấy mà lỡ mất tương lai”.

Nghe thế, Nam Mẫn lập tức hiểu ra.

“Anh ba, em quen biết với Thư Anh không lâu, nhưng có tiếp xúc vài lần nên cũng hiểu biết đôi chút về tính cách cô ấy. Em có thể cảm nhận được cô ấy là một người vô cùng mạnh mẽ trong sự nghiệp, nhưng về mặt tình cảm lại vô cùng yếu ớt”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.