Hành động của anh dứt khoát không có một kẽ hở.
Anh không để cho cô có cơ hội trốn thoát, vừa mới dứt lời đã vội vã ôm siết lấy cô. Môi mỏng từ từ tìm đến đôi môi ngọt ngào của cô, nhấm nháp từng chút một.
"Em thả lỏng một chút, mở miệng ra." Anh luyến tiếc rời khỏi môi cô, giọng nói có phần gấp gáp.
Hạ Uyển Đình không biết bị gì, cô vô thức thuận theo anh, bị anh dẫn dắt vào bẫy tình mê đắm.
Thẩm Trì rất kiên nhẫn không muốn vội vã làm cô sợ, anh âu yếm đôi môi mềm mại của cô, mơn trớn từng chút một. Rồi bất chợt không báo trước mạnh mẽ tiến vào, chiếc lưỡi trơn trượt như con rắn luồn vào khoang miệng cô, mạnh mẽ chiếm đoạt từng hơi thở dịu ngọt.
Cô như một chất kích thích khiến anh không thể nào thoát ra, một lần có được lại muốn trầm luân vây hãm mãi không thôi. Anh dẫn dắt cô theo từng hành động của mình, một tay ôm eo cô, một tay nâng khuôn mặt cô lên nhìn thẳng vào mình.
"Ưm...a" Hạ Uyển Đình khó nhọc lên tiếng, nhưng thứ âm thanh thoát ra khỏi miệng cô lại trở thành tiếng rên rỉ kiều mỹ. Cứ thế này, cô sớm muộn cũng bị anh làm cho hô hấp không thông.
Thẩm Trì vì tiếng rên rỉ của cô mà như càng trở nên cuồng loạn hơn, anh bế thốc cô lên, gấp gáp dán lên môi cô những nụ hôn mãnh liệt.
Đôi môi của cô bị anh khám phá từng ngóc ngách, dịu dàng trêu chọc. Anh cắn nhẹ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-khong-de-doi-pho/2797725/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.