Trực giác cô ta mách bảo, Hạ Uyển Đình trở về không phải là chuyện tốt lành gì.
"Cô hiểu cũng được, không hiểu cũng được, tôi chỉ là thông báo chứ không hỏi ý kiến cô. Tôi có rất nhiều cách khiến cô phải kí vào tờ giấy đó."
Nụ cười bên khóe môi Hạ Uyển Đình hơi cong lên. Hơn hai năm qua đã tôi luyện cho cô được khả năng đứng trước một người nhưng tuyệt nhiên không đổi sắc mặt, bề ngoài là thứ khiến người ta rất dễ nắm bắt được yếu điểm của đối phương.
"Ha... Tôi ngược lại muốn xem cô có thể làm gì được tôi!" Hạ Uyển Lâm vênh mặt lên thách thức. Cô ta không tin Hạ Uyển Đình gan to bằng trời, dám động đến thiếu phu nhân nhà họ Cố.
Hạ Uyển Đình cười nhẹ, cô từ từ đứng lên, quay người đi một mạch ra cửa: "Tôi thì không muốn làm gì cô, bẩn lắm!"
Cô hơi dừng lại một lúc, nhìn từ đầu đến chân Hạ Uyển Lâm, cười khẩy: "Nhưng người của tôi có vẻ rất thích cô, muốn thử không?"
Nghe đến đây Hạ Uyển Lâm sững người, hai chân cô ta run rẩy nhũn lại, đôi môi mấp máy nhưng lại không cất thành tiếng. Dáng vẻ thâm trầm này của Hạ Uyển Đình khiến cô ghê người.
Hạ Uyển Lâm rốt cuộc cũng biết, Hạ Uyển Đình chuyện gì cũng dám làm.
"Cô dám?" Cô ta gằn giọng.
"Sao tôi lại không dám!" Hạ Uyển Đình lập tức bật lại, giọng cô hơi cao đem lại cảm giác đe doạ đối với người khác.
"Loại người như cô không biết dùng thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-khong-de-doi-pho/2797690/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.