Thẩm Nhược Giai cuộn tròn trong lòng Âu Dương Thiên, cô ngước lên liền bị anh hôn cái, cô ngại ngùng cúi đầu vào ngực anh. Một lúc sau cô lên ngước lên nhìn anh cảnh tưởng vừa rồi lại lập lại. Âu Dương Thiên phải nằm mất hai tháng trời mới được xuất viện liền đưa hai mẹ con cô trở về thành phố A. Trước đó, Âu Dương Thiên cho người chuẩn bị căn phòng màu hồng thêm giường, tủ, bàn học theo phong cách công chúa thêm gấu bông và búp bê. Thẩm Nhược Tư vừa nhìn căn phòng mắt chữ A mồng chữ O sau đó chạy đến ôm chân mẹ mình. Thẩm Nhược Giai liền bế con bé lên.
"Con có thích không?"
"Có"- Thẩm Nhược Tư gối lên vai cô nhỏ giọng nói.
"Sau này, đây là nhà chúng ta. Căn phòng này là của con. Con với mẹ và cả ba đều sẽ ở đây con có chịu không?"
"Sau này có thể ở đây ạ."- Thẩm Nhược Tư nghi ngờ hỏi lại.
"Đúng vậy." -Âu Dương Thiên bế lại con gái vào lòng.
"Sau này còn có hai người anh trai nữa con có chịu không?"
"Có anh trai sao?"- Thẩm Nhược Tư nghe thấy đôi mắt lại sáng lên. Trước giờ nhìn bạn bè có anh chị em trong lòng con bé luôn ghen ty giờ một lúc có liền hai anh trai cảm thấy rất vui.
Thẩm Nhược Giai lại không giống con bé trong lòng cô lại lo lắng. Mạc Uyển Đình mất rồi cô trở thành mẹ kế việc này không dễ làm. Âu Dương Thiên thả con bé vào phòng chơi đi tới chỗ cô.
"Giai Giai, anh có hai đứa con một đứa năm nay sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-hoa-tinh-nhan/1144750/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.