Âu Dương Thiên sau khi phẫu thuật tỉnh lại nằm trên giường đợi Thẩm Nhược Giai qua thăm nhưng đã ba ngày vẫn không thấy mặt mũi của cô đâu. Sau khi hỏi ý tá trực biết cô luôn ở phòng chăm sóc con gái nhưng trong lòng anh vẫn luôn nghi ngờ nhớ đến đôi mắt không tự nguyện đó lẽ nào ôm con bỏ trốn không? Phạm nhân trước khi chết còn được biện minh anh đây có oan cũng không nói lên lời. Sau một tuần mổ Âu Dương Thiên nhận được điện thoại bên bảo an bệnh viện.
Không ngoài dự đoán cô thực sự mang con bỏ trốn người đàn bà này tính lật mặt với anh sao? Đừng có mơ.
Thẩm Nhược Tư sau khi phẫu thuật bệnh tính tiến chuyển rất tốt Thẩm Nhược Giai liền bế con bé rời đi, cô không muốn làm tiểu tam phá hoại gia đình người ta. Nào ngờ cô còn chưa ra khỏi cổng bệnh viện bị đám người áo đen chặn lại trước cửa bệnh viện. Họ xách mẹ con cô như xách gà về phòng hồi sức, Âu Dương Thiên ngồi dựa vào sofa dáng vẻ giống như vừa bắt được vợ mình vụng trộm với người đàn ông khác. Thẩm Nhược Giai ôm chắt lấy con gái cô sợ rằng anh sẽ dành quyền nuôi con với cô.
"Đi đâu thế?"- Âu Dương Thiên nhìn hai mẹ con cô ánh mắt sắt đá.
"Đi... đi dạo thôi! Trong phòng bí quá!"- Thẩm Nhược Giai lại sợ hãi anh lúc này.
"Đi dạo mang theo cả quần áo sao?"
Thẩm Nhược Giai sợ hãi lùi lại mấy bước chân.
"Có phải muốn chạy trốn không? Muốn ăn cháo đá bát, nói không giữa lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-hoa-tinh-nhan/1144748/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.