Phelan rửa bát xong thò đầu vào thấy Thẩm Nhược Tư ôm con gấu bông ngủ trên giường Thẩm Nhược Giai đang tắm bên trong. Phelan đứng bên ngoài cửa phòng tắm cả người dựa vào tường nghe tiếng nước chảy. Thẩm Nhược Giai vừa bước ra liền bị anh từ phía sau ôm lấy.
"Anh làm gì vậy?"- Thẩm Nhược Giai bất ngờ hỏi nhỏ.
"Thơm thật!"- Phelan ghé sát cổ cô. Thẩm Nhược Giai liền rùng cả mình.
Thẩm Nhược Giai muốn chống cử lại bị anh siết chặt lấy cô vào lòng. Phelan cắn lên vai cô coi như trừng phạt dám chống đối lại anh.
"Làm ơn, đừng làm ở đây được không?"-Thẩm Nhược Giai nhìn phía con gái mình không muốn con bé phải chứng kiến thứ không lên thấy.
Phelan không nói gì cúi xuống bế bổng cô lên về phòng mình. Thẩm Nhược Giai nằm trên ngực anh, Phelan vuốt ve mái tóc cô. Thẩm Nhược Giai co mình lại, cô nhớ người rồi. Người cũng thích nghịch tóc cô sau mối lần ân ái. Người có nhớ cô không? Có muốn nghịch tóc cô nữa không? Có nhớ lời mật ngọt đã hứa không?
"Sao lại trồng nhiều hoa hướng dương trong vươn vậy?"
"Vợ tôi thích."-Thì ra vậy,Thẩm Nhược Giai càng co mình lại hơn. Nhất định anh ta rất yêu vợ mình nếu không đã không trồng đến vậy.
"Thật trùng hợp."- Thẩm Nhược Giai kéo chăn che cơ thể loang nổ dấu hôn trên nước da trắng.
"Trùng hợp sao?"- Động tác Phelan khử lại, cười khinh bỉ.
"Tôi giống vợ anh không?"
"Sao lại hỏi vậy?"
"Anh có tiền có quyền biết bao nhiêu người đẹp muốn lên giường anh, sao phải cứ phải cưỡng ép tôi?"
"Giống."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-hoa-tinh-nhan/1144743/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.