Lúc làm dâu họ Âu Thẩm Nhược Giai từng gặp bà vài lần. Nghe nói bà là người làm họ Lưu nuôi từ bé cùng Lưu Tuyết Hoa xuất giá, từ bé Âu Dương Thiên đã được bà chăm sóc. Dì Lý không chồng không con luôn coi anh như con mình mà thương yêu che chở.
"Tiểu Thư, đây đồ phu nhân làm cho cô. Cô mau ăn đi."
"Cho con ạ."-Thẩm Nhược Giai bất ngờ chỉ tay vào mặt mình hỏi.
Nếu Lưu Tuyết Hoa làm đồ ăn thì ít nhất cũng là làm cho con trai bà sao lại làm cho cô được. Thẩm Nhược Giai nhìn bụng mình nhất định là bà làm cho đứa bé trong bụng cô rồi. Thẩm Nhược Giai nhìn Dì Lý thấy ánh mắt của bà mới nhận lấy đôi đĩa trên tay bà bắt đầu ăn.
"Vậy của con đâu?"- Âu Dương Thiên buông lỏng thành kiến thả lỏng cô.
Dì Lý nhìn anh với ánh mắt đầy thương cảm rồi thở dài.
"Thiếu gia, bình thường sau khi có cháu người ta sẽ không để tâm đến con trai nữa."- Thẩm Nhược Giai đang ăn thì bị sặc. Âu Dương Thiên nhìn bộ dạng của cô chau mày giúp cô vỗ lưng.
"Phu nhân bảo tôi nói cậu nếu biết có ngày hôm nay ngày trước bà ấy thà bóc trứng ăn còn hơn."-Thẩm Nhược Giai ho sặc sụa lần nữa. Âu Dương Thiên nhìn dáng vẻ muốn cười lại không dám cười của cô, lườm Thẩm Nhược Giai cái ngoan ngoãn ăn đồ ăn trên bàn.
Dì Lý đợi cô ăn xong dọn dẹp đồ đi về. Âu Dương Thiên ấm ức sờ bụng căng tròn của cô. Dì Lý vừa về đến nhà Lưu Tuyết Hoa kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-hoa-tinh-nhan/1144719/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.