Cảnh Nhất Phi nghĩ chắc chắn là có nguyên nhân nhưng anh không thể nghĩ được vì sao Lâm Tuyết Y lại không vui như vậy.
“Tuyết Y, anh muốn biết em nghĩ về anh như nào.” Cảnh Nhất Phi quyết định cùng cô nói chuyện thẳng thắn. Người phụ nữ này thật bí ẩn, khi làm việc thì hết lòng làm cho người ta tán thưởng. Nhưng hiện tại mắt cô giống như một ao nước sâu không thấy đáy, không ai biết cô đang suy nghĩ cái gì.
“Tôi không biết nên nói gì, ở một chỗ cùng anh tôi luôn cảm thấy áp lực rất lớn.” Cô mỉm cười nhưng trên mặt lại không cảm thấy gì là đang cười.
“Áp lực? Anh tạo cho em cảm giác căng thẳng sao?” Cảnh Nhất Phi không hiểu hỏi lại. Tại sao cô lại có cảm nghĩ này, không lẽ đây chính là nguyên nhân mà cô không chịu chấp nhận anh sao?
“Đúng vậy, trên người anh tỏa ra khí thế cường giả làm cho người khác cảm thấy ngột ngạt, hoặc có thể nói anh quá sáng chói người khác chạm vào sẽ bị thương.” Cô chậm rãi nói.
Cảnh Nhất Phi trầm mặc trong chốt lát. “Vậy em hy vọng anh như nào? Anh thật sự thích em.” Một lúc sau anh trầm giọng hỏi cô.
“Với tình trạng tôi bây giờ không thích hợp để nói chuyện tình cảm.” Cô ngắt lời.
“Đó là do em nghĩ vậy, vì sao em không tự cho mình cơ hội?”
“Tôi kì thật không tốt đẹp như anh tưởng, thật ra trước đây tôi đã từng ly hôn, cũng chưa từng thành công trong công việc.” Cô nhếch miệng đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-cua-tong-tai-lanh-lung/2834557/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.