Lâm Tuyết Y thật không ngờ Hoắc Tư Hào sẽ dùng cách này để ép cô. Thì ra hắn cũng hiểu cô là người thiện lương dễ mềm lòng , không chấp nhận được việc người khác phải vì mình mà chịu khổ. Cô biết hắn là người nói được thì sẽ làm được, giống như trước đây khi ly hôn, hắn đã nói không cho cô mang chút gì đi mà ngay lập tức đuổi cô đi.
Người đàn ông đáng chết này sao anh ta có thể dùng thủ đoạn thô bỉ như vậy được? Thành phố này thiếu gì cửa hàng áo cưới, hắn muốn kết hôn có thể chọn bất cứ một cửa hàng nào đó, vì cái gì mà hắn cứ muốn chạy đến chỗ cô để thị uy?
Đây là chuyện của bọn họ vì sao hắn lại muốn liên lụy đến cả những người kia cơ chứ? Nếu những người kia vì cô mà mất việc thì cả đời này cô sẽ bị lương tâm cắn dứt.
“Tên đáng chết này, anh không thể làm việc quang minh lỗi lạc một chút được sao?” Lâm Tuyết Y như sắp phun lửa nhìn hắn.
Hoắc Tư Hào lảng tránh ánh mắt của cô, giả bộ không có việc gì nói: “Tùy em thôi, tôi chỉ muốn em giúp tôi.”
Cô rất muốn bộc phát cơn tức của mình nhưng vẫn phải cố gắng nhịn xuống, hai tay cô nắm chặt lại thành nắm đấm, nhìn chằm chằm khuôn mặt giả dối, nham hiểm kia hận không thể tiến lên đấm mấy cái vào cái bản mặt đó.
“Được, tôi làm cho anh. Nhưng nếu anh dám động đến những người kia thì tôi không tha cho anh đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-cua-tong-tai-lanh-lung/2834535/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.