Nguyệt nghe xong thì bàng hoàng ngã khụy xuống đất, anh ta nói như thế cứ như anh ta sắp từ giã cõi đời này vậy. Trời mưa như thế, sấm chớp rung trời lở đất như vậy, cô lo cho con trai cũng như anh ta. Cô sợ Kiệt sẽ xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn. Vừa nghĩ tới đây thì điện thoại cô rung lên liên hồi, cả ba tin nhắn như ai đó đang oán trách Như Nguyệt, oán trách cô vì đã không yêu người ấy.
" Tại sao em lại không yêu anh ? Em yêu hắn ta, nay anh phải cho hắn ta chết. "
" Anh biết Hoàng Anh không có tội, nhưng nó thật xui xẻo vì sinh ra đã mang trong mình dòng máu dơ bẩn ấy của hắn. Muốn có được em, thì cả hai chúng nó đều phải chết tại đây, tại nơi này và ngay bây giờ. "
" Em muốn xem xem hắn có thật sự yêu em hay không không ? Hãy tới đây, anh sẽ cho em xem một trò chơi rất thú vị. Như Nguyệt, hãy tới đây... "
Hắn gửi địa chỉ cho cô và cũng tiện dặn luôn một điều là không được đưa bất cứ ai theo và đe dọa giống hệt với những gì hắn nói với Kiệt. Hắn có một niềm tin mãnh liệt rằng hai người này nhất định sẽ làm theo ý hắn. Quả đúng thật, cô vì sự an nguy của con trai mà lao xe vun vút tới đó một mình mặc cho anh trai và mọi người can ngăn, cô ra lệnh không cho phép bất cứ ai đi theo mình hết.
…
- Phù, cuối cùng cũng tới...
Anh thở hắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-cua-ly-tong/1792911/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.