Khi nghe Hạ Vy nói tới đây, anh bất giác không nghe thấy gì. Mắt anh mở to hết sức vì ngỡ ngàng. Anh nhìn chằm chằm vào người con gái đang thoi thóp trên tay tên thuộc hạ của mình, anh như muốn níu lại mà hỏi cho rõ ràng nhưng lại bị tên thuộc hạ cắt ngang :
- Hạ Vy tiểu thư đã mệt, cần phải đưa cô ấy vào bệnh viện gấp.
- Được, đi đi.
Hạ Vy vẫn cố gắng nói :
- Anh nợ tôi 60 triệu đấy nhé !
Cô ấy vừa nói xong liền ngất lịm. Quái lạ, sao tên thuộc hạ này lại lạ thế nhỉ ? Anh cứ đứng ngẫm nghĩ mãi vẫn thấy tên này có hơi lạ lạ. Hắn bịt kín từ đầu đến chân, toàn thân hắn bao trùm một màu đen huyền bí. Hắn đội cái mũ phớt đen cụp xuống che đi đôi mắt của hắn. Hắn như đang mất bình tĩnh vì điều gì đó rồi cuống quýt đưa Hạ Vy tới bệnh viện.
Kiệt đứng ngẩn ra một chút lại thấy cái giọng hắn có vẻ quen quen mà nghĩ mãi chẳng ra. Đến cái lúc tên thuộc hạ khác gọi với anh, anh mới định thần lại.
- Ông chủ, bọn này tính sao đây ?
- Giao hết cho cảnh sát.
Mấy tên cảnh sát từ đâu thò đầu vào ngó nhìn xung quanh. Bọn họ chạy tới đứng trước mặt anh rồi lôi ra tờ giấy khám xét, nói :
- Chúng tôi nghi ngờ Nguyễn Trung Thành buôn bán ma túy bất hợp pháp, đây là giấy lệnh khám xét, từ bây giờ mọi việc ở đây cứ giao cho chúng tôi xử lý. Mời ngài ra ngoài và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-cua-ly-tong/1792903/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.