Người đàn ông ấy rời đi, trong đầu không biết đang suy tính điều gì.
Đêm hôm ấy tầm khoảng 7 giờ tối, anh Tuấn đưa Như Nguyệt tới một nơi thật thịnh soạn. Hắn muốn tạo cho cô gái này một bất ngờ thật lớn. Tuấn lịch thiệp xòe tay tỏ ý muốn cầm tay cô vào trong như những người xung quanh. Cô cũng hiểu ý đưa tay cho hắn nắm. Cô không suy nghĩ gì nhiều, cô chỉ cần biết là Nguyệt không muốn làm anh Tuấn phải mất mặt trước đám đông.
Nay Nguyệt mặc một bộ váy trắng tinh khiết, đi đôi guốc cao tầm 5 phân, khuôn mặt chỉ điểm vài vệt son nhè nhẹ cũng đủ toát lên vẻ đẹp của một cô gái trong giới thượng lưu. Cả hai cùng nhau bước vào bên trong một nhà hàng lớn, cười cười nói nói như bao người khác.
Lúc mà đang chuẩn bị dùng bữa thì tự nhiên anh Tuấn vỗ tay hai cái ra hiệu, một người đem một bó hoa hồng lớn đưa cho hắn, hắn cười rồi đưa về phía Nguyệt, Nguyệt đón lấy cũng chưa biết nói gì cả. Hắn quỳ một gối xuống, đưa chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh về phía Như Nguyệt, Tuấn mỉm cười hiền :
- Như Nguyệt, anh đã yêu em từ lâu nên hôm nay anh muốn tỏ rõ lòng mình với em. Em...đồng ý cưới anh chứ ?
Là cầu hôn. Anh Tuấn đang cầu hôn tôi ư ? Tôi biết cái ánh mắt của anh ấy nhìn tôi đã thay đổi từ rất lâu và tôi biết anh ấy thích tôi cũng đã được kha khá thời gian rồi. Chỉ là tôi vẫn chưa thể tưởng tượng được điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-cua-ly-tong/1792899/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.