- Bà cô chát chít cả tấn phấn. Chó đã là gì ? Cháu còn tưởng bà cô là mấy con đứng đường vẫy trai cơ. 
Nghe thấy Hoàng Anh nói vậy mà trong lòng Như Nguyệt cũng thấy mát lòng mát dạ. Đẻ ra một đứa đúng là trời cho. Với thù địch của cô, nó nói năng thô tục thế chứ đối với người nhà thân thích thì nó ngoan phải biết. Thế nhưng những lời nói của Hoàng Anh quả thực như ông cụ non, tối nay nhất định phải dạy dỗ lại nó. 
Nó ranh ma thôi rồi, Hoàng Anh cười nhưng mắt lại không cười. Cái răng khểnh bên trái lộ ra, nhọn nhọn. Cái mắt sắc lạnh nhìn đôi trai gái dám bắt nạt mẹ mình. Lòng cũng thấy tức tức. Hạ Vy bực quá, muốn đạp cho thằng nhóc này một cái, nhưng vì anh người yêu vẫn đang ở cạnh lại sợ mất hình tượng nên chỉ nũng nịu với anh. Lúc lúc, thấy anh chưa nói gì, cô ta tức giận quát : 
- Cô dạy con kiểu gì thế ? Hư thân mất nết, còn ra cái thể thống gì ? Đúng giống y mệt con mẹ nó. 
Cô hừ lạnh, cô ta còn dám nói như thế nữa bảo sao thằng Hoàng Anh nó chả chửi cho trận. Cái thằng này mồm miệng nó khéo lắm, nó thích nói móc cơ. Chả biết nó học đâu ra cái thói đấy nữa. Hoàng Anh lườm cô ta một cái, rồi lại liếc nhìn Lý Kiệt. Lúc đầu nó chỉ lườm với liếc thôi, xong tý tý nó móc trong túi ra cái thước rút bé bé lại dài chừng 15 cm. Nó kéo dài cái thước ra rồi vụt vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-cua-ly-tong/1792876/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.