Sau buổi tối ngày mà hắn lấy lại chiếc nhẫn đính hôn, bảo người như cô không có tư cách làm Hàn phu nhân của gia tộc nhà hắn. Kể từ ngày đó đến nay, còn vài ngày nữa là sẽ tròn 1 năm bước sang năm mới. Cuộc sống của cô và hắn vẫn tiếp diễn theo chiều như thế,không ai để tâm đến ai, hắn không hỏi cô không trả lời, cứ như thế mà duy trì cuộc hôn nhân không tình yêu này.
Ngày tết nguyên đán đã cận kề...
Gia tộc Hàn nhà hắn có một quy tắc, không cần biết là con cháu mang dòng máu họ Hàn đang sống ở nơi đâu ,ngày tết nguyên đán nhất định phải trở về ở đấy ăn tết đông đủ cho đến hết ngày mùng 6, mới được phép rời đi. Hắn cũng không ngoại lệ, dù không nghe lời lão gia gia nhưng hắn là một người sống rất nguyên tắc, mỗi năm đều trở về. Năm nay hắn vẫn sẽ quay về đó như mọi khi nhưng lần này bắt buộc phải có mặt cô, chỉ một nguyên do là cô là Hàn phu nhân trên danh nghĩa của hắn, bên cạnh lí do phải đưa cô cùng trở về cùng hắn là do bác sĩ chuẩn đoán ông mắc bệnh tim mạch không thể để ông tức giận như lúc trước được nữa, lần trước hắn đã khiến ông phải nhập viện lúc nữa đêm, suýt tí nữa làm ông tức đến nỗi lên cơn nhồi máu đột xuất. Dù hắn có xích mích với lão gia gia trong cách điều hành ở Hắc bang nhưng suy đi nghĩ lại hắn vẫn là cháu nội ruột chính thống của ông, hắn không thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-bi-mu-cua-han-tong-tai/158534/chuong-9.html