Hướng Thanh Lam đặt tay ở trên bụng, bên môi khẽ tràn ra một tiếng than nhẹ. Cô phức tạp nhìn cửa phòng bệnh hồi lâu, cuối cùng vẫn là quyết định đứng dậy, đi ra ngoài theo Uông Tiểu Lam. 
Có lẽ sự lựa chọn này quá mạo hiểm, có lẽ sẽ thực vất vả, nhưng đây lại là cơ hội duy nhất cô có được lúc này. 
Cô không phải là kẻ ngốc, đương nhiên có thể nhìn ra được, Uông Tiểu Lam không hề thật lòng muốn giúp đỡ cô. Cô ta có mục đích của riêng mình, không rõ muốn nhằm vào ai, nhưng xuất phát điểm chắc chắn được bắt đầu từ thương tổn. 
Cô hiểu rõ ràng, nhưng là, lại vẫn muốn đi. 
“Cô đang đợi anh ta, nhưng một khi anh ta đã đến đây, cô sẽ không thể rời đi được. Người kia, chắc chắn sẽ không cho phép cô rời đi.” Uông Tiểu Lam có chút không kiên nhẫn nhíu mày, cô đã ở trong này quá lâu rồi. Nếu còn tiếp tục như vậy, Tô Triết Thác sẽ đến đây, toàn bộ kế hoạch của cô sẽ đổ sông đổ biển. 
Hướng Thanh Lam chỉ có một cơ hội duy nhất, đương nhiên cô cũng vậy, cô đã đặt cược tất cả vốn liếng vào ván bài lần này, thế nên, tuyệt đối không cho phép người khác phá hỏng. 
Arthur là của cô. Mà cho dù có không phải của cô, như vậy cũng không được là của bất luận kẻ nào khác, nhất là Y Nhược chết tiệt kia. 
Hướng Thanh Lam nhẹ nhàng hít vào một hơi, đi tới bên người Uông Tiểu Lam, chậm rãi gật đầu. Cô chuẩn bị đồ đạc rất nhanh, toàn bộ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-bi-cam-cua-tong-tai-bac-tinh/1239801/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.