Hắc Cẩu!
Sau khi nhìn thấy hai chữ này, Tô Vân rất hối hận.
Hắn ước lúc ấy không nên giết Chú Linh Sư trước!
Tô Vân chỉ cho rằng tên Chú Linh Sư đó là nhân loại nhưng không ngờ tới hắn lại có liên quan đến Hắc Cẩu.
"Sơ suất."
Tô Vân thở dài.
Nếu tấm gương này điêu khắc tên của Hắc Cẩu, chứng minh quan hệ của hai người không bình thường.
Cho dù không phải là người quen cũ nhưng khẳng định sẽ biết đôi chút nhau.
Như vậy thì Chú Linh Sư này tự nhiên có thể biết được một ít tin tức của Hắc Cẩu.
Đáng tiếc hiện tại, đối phương đã bị Đại Lực Kim Cương Chưởng của hắn đánh chết, hồn phi phách tán, ngay cả cơ hội biến thành quỷ linh cũng không có.
"Đây là?"
Tô Vân đột nhiên phát hiện, ở phía sau gương còn mấy chữ ghi trên đó.
U Minh Quỷ Vực.
"Kỳ quái, vừa rồi rõ ràng là không có mà."
Nếu nói hai chữ Hắc Cẩu là được điêu khắc lên thì bốn chữ U Minh Quỷ Vực này, càng giống như được in lên.
Nếu chỉ nhìn hai chữ Hắc Cẩu, người khác nhất định sẽ cảm thấy khó hiểu.
Nhưng nếu liên kết...
U Minh Quỷ Vực – Hắc Cẩu.
Rất hiển nhiên, U Minh Quỷ Vực hẳn là một nơi nào đó.
Chỉ không biết nó ở đâu mà thôi.
Tô Vân sờ sờ cằm, sau khi triệt tiêu nội lực thì bốn chữ kia lại biến mất.
"Xem ra, đây hẳn là một loại dấu hiệu dùng để nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cong-cua-ta-se-tu-minh-tu-luyen/2511763/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.