Chương trước
Chương sau
Tiêu: "? ”

Ai đó có thể nói cho ta biết là đã xảy ra chuyện gì rồi không?

Hắn vốn còn đang ngủ say trong quan tài, nhưng đảo mắt đã có một pho tượng Phật lớn như vậy.

Pháp lực cao thâm thì thôi nhưng thân thể lại như thế nào còn cứng kinh khủng.

Đây vẫn còn là nhân loại sao?

Cái này so với thân thể hắn còn mạnh hơn nhiều!

Đông!

Tô Vân một cước giẫm lên lưng hắn.

"Giả câm đúng không? Ngươi có muốn ta dạy ngươi cách nói chuyện không? ”

"Khụ~~" Tiêu buồn bực ho một tiếng, "Tiểu tử, ta cùng ngươi không thù không oán, vì sao đột nhiên tới giết ta? ”

Tiêu rất buồn bực.

Nếu như là mình không có mắt đi chọc người ta thì người ta đánh tới cửa cũng dễ hiểu.

Nhưng Tiêu căn bản không biết Tô Vân.

Cứ như vậy bị đánh một trận không có lý do, trong lòng hắn tự nhiên khó chịu vô cùng.

"Có ân oán hay không, hiện tại còn khó nói." Tô Vân lấy cái gương ra, "Nhìn xem, có nhận ra cái này hay không ?. ”

Tiêu ngẩng đầu lên nhìn một cái, ánh mắt lóe lên.

"Không biết."

"Hả? Ngươi không biết ư? ”

"Không biết."

Oanh! ——

Tô Vân dùng sức, mặt đất dưới thân Tiêu nhất thời phát ra một tiếng oanh rồi sụp xuống.

"Ôi chao! Quen biết, đừng giẫm nữa, đừng giẫm nữa, giẫm lên nữa sẽ chết! ”

Bởi vì chịu không nổi quái lực của Tô Vân, Tiêu lập tức hô to cầu xin tha mang.

“Là Hắc Cẩu đại nhân, đó là gương của Hắc Cẩu đại nhân!”

Ánh mắt Tô Vân lạnh lùng, "Rồi sao nữa? Nói ra tất cả những gì mà ngươi biết. ”

"Là của Hắc Cẩu đại nhân." Tiêu ho vài tiếng, lại nói: "Đây là một bảo bối mà trước kia Hắc Cẩu đại nhân đã luyện chế, sau này hình như đưa cho một Chú Linh Sư nhân loại... Những thứ khác ta cũng không biết, ta cũng chưa từng thấy qua Chú Linh Sư đó, đại nhân ngài có ân oán gì đi tìm hắn, đừng tới tìm ta! ”

Mặc dù là quỷ vật, nhưng Tiêu đã hoàn toàn mở ra linh trí.

Hơn nữa, thân thể đã tiến hóa đến hình thể giống như nhân loại.

Thân là một cựu cương thi cấp C, qua mấy chục năm hoặc hơn trăm năm nữa, hắn thậm chí có thể đột phá đến cường độ của Siêu Phàm giả cấp B!

Đến lúc đó, hắn cơ hồ triệt để giống như nhân loại và còn có thể tu luyện công pháp!

Có tiền đồ tốt đẹp đang chờ ở phía trước nên Tiêu thật sự không muốn chết ấm ức như vậy.

"Hắc Cẩu... Hắn ở U Minh Quỷ Vực đúng không? ”



"Hả!?"

Tiêu giật nảy mình.

"Đại, đại nhân, ngài cũng biết Hắc Cẩu đại nhân sao?"

"Đương nhiên biết, thế nhưng mà hắn lại không biết ta." Tô Vân lạnh lùng nói, "Ta hỏi ngươi, đi tới U Minh Quỷ Vực đi như thế nào? ”

"Cái này..." Vẻ mặt Tiêu đau khổ, "Đại nhân, chỗ đó cũng không phải ta muốn vào là có thể vào được. ”

"Ý của ngươi là sao?"

Tiêu đem tình huống của U Minh Quỷ Vực giải thích một lần.

Cái gọi là quỷ vực, là một hạng thiên phú đặc hữu của quỷ linh.

Quỷ vực của quỷ linh cấp E vô cùng nhỏ yếu, cho dù bị vây cũng không nhất định phải giết chết quỷ linh thì mới có thể đi ra ngoài.

Mà chỉ cần trực tiếp dùng lực lượng phá hư là được.

Nhưng quỷ linh đẳng cấp càng lên cao thì quỷ vực lại càng mạnh

Đợi đến khi quỷ linh cấp B, quỷ vực sẽ tiến hóa, dựa vào tương tác với linh khí bên ngoài, đã có thể hình thành một mảnh không gian ổn định độc lập rồi.

Trong phiến không gian này, thực lực của quỷ linh có thể được tăng lên trên phạm vi lớn, hơn nữa còn có thể lợi dụng quỷ khí ảnh hưởng đến đối thủ.

Hơn nữa so với quỷ vực bình thường, loại quỷ vực này có tính ẩn nấp càng mạnh.

Về phần Hắc Cẩu, hiển nhiên hắn chính là quỷ linh cấp B.

Thậm chí vì biểu hiện ra sự cường đại của hắn, đặc biệt đặt cho quỷ vực một cái tên, quanh năm ở bên trong.

Tô Vân nghe xong, liền cảm thấy không đúng lắm.

"Ngươi nói dối." Hắn nhướng mày, "Vì sao ta thu thập được tình báo, Hắc Cẩu chỉ là quỷ linh cấp C? ”

"Trước kia quả thật đúng là vậy."

Tô Vân híp mắt lại: "Là bởi vì 13 năm trước có tham dự vào sự kiện linh dị Đường Sơn cho nên thực lực tăng lên sao? ”

Tiêu bị đè trên mặt đất, cũng không có nhìn thấy trong ánh mắt Tô Vân tản mát ra khí tràng lạnh lẽo

Lúc này Tiêu liên tục gật đầu: "Đúng đúng đúng, chính là lần đó Hắc Cẩu đại nhân mang theo chúng ta..."

Két?

Hắn chỉ mới nói được một nửa liền dừng lại.

Một cảm giác nguy hiểm kinh khủng ập đến.

Có gì đó không ổn!

Lộc cộc ~

Tiêu nuốt nước miếng một cái.

"Đại nhân... Ngài đến đây là để kiểm tra sự kiện kia à? ”

Hắn hiểu rồi.

Vì sao Tô Vân lại vô duyên vô cớ tìm được nơi này.

Nếu như là vì sự kiện kia, hắn thật sự là một trong số người tham dự đó!

Năm đó sự kiện linh dị quy mô lớn ở Đường Sơn bộc phát, hắn cũng đi húp một chén canh, cùng nhau tham dự vào sự kiện linh dị cỡ lớn kia, hơn nữa sau đó nhận được chỗ tốt cũng thật nhiều.



Hắc Cẩu cũng là sau một lần đó, thực lực từ cấp C tăng lên đến cấp B.

Chẳng qua sau một đoạn thời gian vẫn không đi ra, cho nên rất ít người biết đến.

Thậm chí ngay cả cục quản lý linh dị, đều cho rằng Hắc Cẩu vẫn là quỷ linh cấp C.

"Bớt nói nhảm lại." Tô Vân mặt không chút thay đổi nói, "U Minh Quỷ Vực đi như thế nào? ”

"Chuyện này ... Chỉ sợ chỉ có thể đi vào thời điểm Bách Quỷ Yến. ”

"Bách Quỷ Yến?"

U Minh Quỷ Vực ở trên đỉnh Đường Sơn là một ngọn núi nổi danh nhất thành phố Đông Nghiễm.

Vào ngày mười lăm mỗi tháng, Hắc Cẩu sẽ mời những quỷ linh cấp C của Đường Sơn và thậm chí các khu khác của thành phố Đông Nghiễm tiến vào U Minh quỷ vực, cùng nhau "đàm kinh luận đạo".

Hay nói cách khác là 'Bách Quỷ Yến'.

Nói dễ nghe, kỳ thật chính là vì thể hiện thực lực, hưởng thụ vinh quang vạn quỷ triều bái mà thôi.

Nhưng quỷ linh cấp B cường đại, cho phép hắn làm loại chuyện này.

Nếu như bình thường, quỷ vực rất có thể sẽ ở trạng thái đóng lại.

Hơn nữa tính ẩn nấp mạnh, muốn tìm được cửa vào quỷ vực quá khó khăn.

"Mười lăm..." Tô Vân nỉ non một tiếng.

Hôm nay là 11, còn 4 ngày nữa.

"Đại, đại nhân." Tiêu ngẩng đầu, cười nịnh nọt nói: "Không bằng đến ngày đó, ta dẫn ngươi đi vào nha. ”

Tô Vân không có trả lời mà là ánh mắt nhìn về bên hông Tiêu.

Đó là một lệnh bài bằng đồng.

Trên đó có khắc chữ "Tiêu".

"Không cần." Tô Vân chỉ một cái, "Có lệnh bài thân phận kia là được rồi nhỉ? ”

"Không, không được..." Đầu Tiêu toát ra mồ hôi lạnh.

"Nhưng mà." Tô Vân ánh mắt lạnh nhạt nhìn hắn, "Biểu tình của ngươi nói cho ta biết, là có thể. ”

"Không! Không được, đại nhân ngài nghe ta..."

Tô Vân tháo lệnh bài bằng đồng ra khỏi eo hắn.

Oanh!!!

Đại Lực Kim Cương Chưởng toàn lực phát ra, cho dù là độ cứng thân thể cương thi cấp C, cũng không chịu nổi một chưởng như vậy.

"Thật ngại quá, ta không muốn nghe ngươi nói."

Tô Vân hít sâu một hơi, tản đi sát khí trong lòng.

Hắn đối với tên gia hỏa tham dự vào lúc đó này, tuyệt đối không có khả năng nương tay.

Chỉ là Tô Vân biết có Tiêu chỉ dẫn sẽ càng thêm dễ dàng.

Dù sao bây giờ chỉ có lệnh bài này, rất nhiều chuyện xử lý cũng không tiện.

Nhưng, Tô Vân chỉ muốn cầu một ý niệm thông suốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.