🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nằm viện 2 ngày, tôi xuất viện về thẳng nhà mẹ đẻ. Mẹ sợ tôi lại bị hậu sản, nên ở nhà mẹ cho chắc. Anh cũng không ý kiến, đưa tôi về nhà mẹ. Anh kĩ tính lắm, trước khi tôi về, anh mang chăn gra gối nệm ra giặt sạch sẽ, rồi đem qua nhà mẹ, dọn dẹp lại phòng cũ của tôi tươm tất, cho tôi và con vô ở. Sau khi sắp xếp ổn, anh ngồi chơi với con một lúc, anh lại rời đi, chẳng nói với tôi câu nào dù là câu hỏi thăm. Từ ngày đó, mỗi chiều đi làm về, anh ghé thăm con, chơi khoảng 1 giờ rồi về. Nhìn cảnh anh chơi với con mà tôi thấy bình yên, bao vết thương anh gây ra cũng được xoa dịu ít nhiều.



Sinh nhật anh, tôi muốn chúng tôi có buổi tối quây quần, hâm nóng tình cảm. Tôi chủ động nhắn tin cho anh "hôm nay anh về sớm nhé". Anh reply nhanh chóng "ok". Tôi ở nhà hồi hộp trông ngóng như thuở mới yêu. Từng giây phút chậm chạp trôi qua, 6 giờ, 7 giờ, 8 giờ, bóng anh vẫn bặt tăm. Tôi muốn điện thoại cho anh, nhưng sợ anh giận nên cứ chần chừ. Đồng hồ điểm 9 giờ, tôi thu hết can đảm gọi cho anh, giọng anh lại nhừa nhựa, rất vui vẻ, ngược lại người khó chịu là tôi.



- Anh đã đồng ý về sớm mà.



- Vợ hả! Giờ chồng về nè. Chờ xíu...nha....



Tôi cúp máy mà lòng nặng trĩu, đến bao giờ anh mới đặt tôi trong trái tim anh.



Nào ai hiểu cho rằng nỗi cô đơn



Thấm da thịt chập chờn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-co-phai-la-nha/2127315/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.