"PhiPhi."
Tâm PhiPhi đột nhiên biến lạnh, cả người cứng ngắc .
Vốn tưởngrằng cô đêm khuya lén lút trở về, Long Tử Thánh hẳn là đã đi ngủ, ai biết đâucô thật sự sai lầm.
Cô nênhiểu cá tính của hắn, chừng nào chưa tìm ra đáp án, hắn nhất định sẽ không từbỏ ý định, đáng ra cô sớm phải biết. . .
Phi Phixoay người, nhìn về phía cửa thư phòng mở ra, dáng vẻ Long Tử Thánh lười biếngngồi trên ghế sô pha, trong tay cầm một ly Whiskey.
Bìnhthường hắn bao giờ cũng tây trang nghiêm chỉnh, nhưng lúc này trên người hắnchỉ có một chiếc áo sơ mi trắng, cổ áo mở rộng, mái tóc đen mọi ngày chỉnh tềgiờ lại tuỳ ý rối tung trên khuôn mặt, càng làm tăng thêm vẻ cuồng dã.
Xem ralần này không thoát được xảy ra án mạng. Phi Phi đau khổ nghĩ.
Haingười dường như mỗi lần gặp nhau đều cãi vã, cô thật sự không muốn ầm ỹ vớihắn, càng không muốn gặp hắn lại đỏ mặt.
Côkhông nhúc nhích, lòng tràn ngập kinh hoàng.
Trời ạ!Cổ Phi Phi, ngươi phải kiềm chế chính mình một chút, đừng có mỗi lần nhìn thấyhắn lại xẹp như bún, làm ơn hãy tỏ ra thông minh một lần trong đời đi.
"Đãvề rồi?" Giọng Long Tử Thánh dịu dàng như nước.
"Đúngvậy!"
Kì lạ!Nghe khẩu khí của hắn dường như không tức giận chút nào. Cô còn tưởng rằng hắnnếu có mở miệng nhất định sẽ điên cuồng mắng nhiếc.
"Cómệt lắm không?"
"TửThánh, chuyện điện thoại kia thật ra. . ."
"Đitắm nước ấm trước đi, rồi nghỉ ngơi cho tốt."
Cô đangđịnh mở miệng giải thích lại bị hắn dùng một câu này chặt đứt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chua-cuoi-ngo-nghech/137686/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.