"Vậy . . . Long gia gia, cháu đi về trước."
Chàotạm biệt Long Tổ Văn, Phi Phi cung kính cúi đầu, xoay người, còn chưa đi đượcxa, một thân hình cao lớn đột nhiên xuất hiện, chặn đường đi của cô.
"A.. ."
Cô cònchưa kịp quát to, liền bị người ta một tay che miệng, một tay nắm cả thắt lưng,tựa như tha bao cát, kéo vào trong một căn phòng phía trong.
Cứumạng ! Có người thanh thiên bạch nhật ngay dưới một gia đình danh giá bắt cóccô gái xinh đẹp lại mềm yếu . . .
"Côcho là cô có thể bước chân vào nhà tôi, chờ đến khi ông nội tôi tóc trắng xóa,cả người nằm trong quan tài, là sẽ được nhận tài sản thừa kế sao?"
Phi Phicăn bản không rõ đã xảy ra chuyện gì, cả người đã bị đặt trên bức tường lạnhnhư băng, đến khi cô thấy rõ người đang công kích bắt nạt mình là ai, lúc nàymới yên tâm thở phào.
"Giámđ
"Côbiết tôi?" Tên đàn ông nhíu mi nhìn cô.
Đươngnhiên ! Trong ví cô vẫn có tấm hình chụp chân dung của hắn mà bà ngoại quăngcho, cô làm sao không biết.
Nếu nóiảnh chụp có thể không biết, nhưng ở trong công ty, ảnh của hắn cũng được dánđầy, không biết mới là lạ.
"Làmsao vậy? Bị tôi nói trúng mưu kế của cô, nói không ra lời phải không?"
Phi Phimở to hai mắt nhìn Trương thiếu gia anh tuấn trước mắt, khuôn mặt tràn ngập namtính, mà cặp mắt xếch xinh đẹp của hắn đang nhìn cô chằm chằm.
"Anhnói cái gì? Tôi không hiểu. . ."
"Chínhlà cô làm cho ông nội của tôi không phân rõ trải phái, mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chua-cuoi-ngo-nghech/137680/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.