Không bao lâu, hastag #Muối Viên véo mặt# đang bò dần vào bảng hotsearch đêm nay.
Bình thường mấy đề tài do phòng làm việc mua hotsearch đều khá nhàm chán vô vị, đa số là kiểu khen này khen nọ, phần lớn chỉ có các fan vào đó vui chơi ăn mừng, nhiều nhất sẽ bò đến được đến mấy vị trí thứ bảy thứ tám gì đấy, đấy còn phải trong điều kiện đảm bảo chắc rằng nó sẽ không dễ dàng bị người khác mượn để bôi đen thì mới cho nó ló mặt ra ngoài, bây giờ cô lại lên top tìm kiếm nhiều nhất, không nghi ngờ gì với hy vọng hỏi người đại diện rằng mọi người mua hotsearch cho em hả, sau đó người đại diện sẽ vô tình nói cho cô biết, không phải.
Hotsearch đó nhảy lên nhanh như khỉ leo cây vậy đấy, các blogger lớn chia sẻ và đăng bài để hoàn thành KPI mỗi tháng, miễn là tâm trạng của bên đối thủ tốt không lên bài bôi đen để cắn ngược lại thì không đến mấy tiếng sau đề tài có thể leo lên trước vị trí thứ ba.
“Lên? Lên thật?”
Ôn Lệ dùng khuôn mặt mờ mịt nhìn mấy nhân viên đang ở ngoài mát quay.
“Lên rồi.”
Ôn Lệ nhìn về phía màn hình, bình luận trên sóng comment trôi qua một loạt [Ha ha ha ha], còn thêm mấy kiểu kiêu ngạo tỏ vẻ [Biết sự lợi hại của chúng tôi chưa]
Cô chỉ có thể không cảm xúc vỗ vỗ tay cho các fan: “Lợi hại lợi hại, giúp tôi tiết kiệm tiền mua hotsearch, cảm ơn các vị.”
Tống Nghiên không nghĩ sẽ lên hotsearch nhanh như vậy, bình thường anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-sieu-sao-hoi-ngot/942018/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.