Edit + Beta: Súp Lơ
Đầu óc Ôn Lệ càng mơ màng.
Thích con trai không có nghĩa không thể thích con gái, hơn nữa cô xinh đẹp như thế, cái này chỉ có thể nói do sức quyến rũ của cô lớn chứ có thể chứng minh được gì.
Không có tính thuyết phục nào hết.
Các đầu ngón tay Ôn Lệ cứng ngắc, lòng bàn tay nóng bỏng, bệnh cũ mạnh miệng tái phát, thở nhẹ ra: “Hừ, không sao cả, lúc học cấp ba không hề thiếu người thích tôi, anh muốn ghét thì ghét đi, ai quan tâm việc anh thích hay không thích.”
“Đúng vậy.” Tống Nghiên mỉm cười, “Lúc đó em đâu quan tâm chuyện anh thích em.”
Giọng nói tự giễu, còn hơi oan ức.
Bỗng dưng trong lòng Ôn Lệ thấy căng thẳng, đổi lại là mọi khi nhất định cô sẽ nói “Coi như anh biết điều”, chỉ là bây giờ không được, cô đau lòng thật.
Cô nghĩ nếu mấy câu kiêu ngạo cô hay quen miệng nói ra sẽ khiến người đàn ông này không vui thì cô tình nguyện bỏ nó.
Sau mấy giây im lặng, chỉ còn tiếng hít thở của nhau.
“Không phải, tôi rất quan tâm.”
“Có điều kể cả khi đó em không quan tâm thì anh vẫn thích em.”
Gần như hai người nói cùng một lúc, Ôn Lệ bối rối giải thích và Tống Nghiên bình tĩnh tuyên bố, tiếng cô to hơn một chút, cũng may tiếng anh dày, phát âm rõ ràng, cô có thể nghe thấy không sót từ nào, suy nghĩ trong đầu cô đã bị quấy nhiễu thành vũng bùn, như vừa nghe được mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-sieu-sao-hoi-ngot/2351173/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.