Edit + Beta: Súp Lơ
“Này biểu cảm này của anh là có ý gì? Tại anh bảo em nói thật.”
“Đúng, em nói đúng.”
“Hừ.”
Hai người cứ thế nằm trong chăn câu được câu không nói chuyện suốt, đã gần rạng sáng, sáng sớm hôm sau còn phải quay hình chương trình nhưng cả hai người không hề buồn ngủ.
Ôn Lệ vẫn chưa nói đủ. Cô còn rất nhiều rất nhiều điều muốn hỏi anh.
Như lúc trước Tống Nghiên nghỉ học tạm thời để đi đóng phim, là vì cô sao?
Mấy năm nay Tống Nghiên chưa bao giờ quên ghi tội cô, luôn có ý nghĩ muốn bắt đầu một tình cảm mới với cô, mãi đến khi gặp lại cô trên thảm đỏ vào hai năm trước, vì lúc còn trẻ yêu mà không được đáp trả nên nhớ mãi, lòng tự trọng không cho phép nên mới quyết định tiếp tục dây dưa với cô.
Ngày trước Tống Nghiên đưa ra đề nghị kết hôn theo hợp đồng, thật ra từ trước giờ anh không cần cái đó. Cả cái gọi là tin đồn bị đồng tính kia nữa cũng chỉ là cái cớ, tất cả là vì cô đúng không?
Anh kiên nhẫn trả lời từng cái một.
“Ừ.”
“Em rất có sức hấp dẫn, không quên được.”
“Mặc dù nó hơi gượng ép nhưng may mà em ngốc, tin thật.”
Tự dưng câu cuối cố tình trêu cô thêm, Ôn Lệ hung dữ nhe răng trợn mắt nhìn Tống Nghiên.
Ôn Lệ không so đo với anh, tiếp tục nói; “Em còn chuyện muốn hỏi.”
Hôm nay cô còn nói nhiều hơn cả hôm say rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-sieu-sao-hoi-ngot/2351151/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.