Nữ nhân càng xinh đẹp càng dễ gạt người.
Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Lộ Lê ôm một bó hoa hồng to về nhà, tưởng là ba mẹ đã đi ngủ rồi, ai dè vừa mở cửa, thấy mẹ cô đang ngồi trên ghế sô pha, mặc áo ngủ tơ tằm, trong tay bưng một bát tổ yến mới hầm, tư thái ưu nhã mà uống tổ yến.
Lộ Lê hơi dừng lại một chút, không biết giấu bó hoa đi chỗ nào.
Cô thấy mẹ mình không có ngẩng đầu lên nhìn cô, cho nên liền căng da đầu, định lặng lẽ chuồn đi.
Nhưng mà cô mới đi chưa được hai bước, đã nghe thấy phía sau có âm thành bình tĩnh vang lên: “Quay lại đây.”
Lộ Lê đành phải chậm rì rì mà xoay người, ôm hoa, sợ hãi nhìn mẹ.
Từ Tuệ Nhàn bỏ bát tổ yến xuống, nhìn Lộ Lê từ trên xuống dưới.
Stylist bảo mấy ngày nay Lộ Lê cứ rối rắm chuyện trang điểm thế nào, mặc gì, mấy ngày rồi mới chọn xong.
Từ Tuệ Nhàn cuối cùng cũng nhìn thấy bó hoa khổng lồ trong ngực Lộ Lê.
Lộ Lê cũng không biết giấu ở đâu, chỉ có thể ôm, cúi thấp đầu.
Từ Tuệ Nhàn đứng lên, nói với Lộ Lê: “Đi với mẹ vào đây.”
Lộ Lê: “Vâng ạ.”
Cô vùi đầu đi theo mẹ.
Hai người vào thư phòng, đóng cửa lại.
Gần một tiếng sau, Lộ Lê mới từ thư phòng bước ra.
Khuôn mặt nhỏ của cô đỏ ửng, trong tay nắm chặt một thứ.
Lộ Lê vẫn luôn nắm chặt lấy món đồ kia, mãi cho đến khi về phòng, khóa cửa lại, mở mở lòng bàn tay ra xem, sau đó lại nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-ngot-nhat-gioi-hao-mon/529238/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.