Hứa Tinh trợn mắt. Thò tay bóp cổ Ngô Cẩn Quỳnh, đùa giỡn, "Cậu còn dám nói?"
Hứa Tinh không dám nghĩ lại cảnh tượng khi đó nữa. Xấu hổ không biết chui vào đâu!!!
- --------------------------
Lúc nhận được chuyển phát nhanh của Ngô Cẩn Quỳnh, cô không biết trong đó có gì, ngây thơ nói với Giang Cảnh Di đang ngồi ở phòng khách đó chỉ là đồ chuyển phát nhanh, chắc là mấy đồ mỹ phẩm linh tinh thôi.
Hứa Tinh ngồi ngay trước mặt anh, mở gói đồ ra....
Cô mờ mịt nhìn đống quần áo, giơ lên cho Giang Cảnh Di xem...
Giang Cảnh Di ngồi trên ghế số pha, tư thế bình tĩnh, vẻ mặt vân đạm phong khinh. Hai chân tùy ý đung đưa, lưỡi đá vào hàm răng, không rõ ý cười, nhưng ánh mắt lại hứng thú bừng bừng nhìn cô, "Tinh Bảo Nhi, đây là muốn cùng anh tăng thêm tình thú à?"
"A?", mặt mày Hứa Tinh đỏ bừng, cố chống chế, "Không, không phải là không thể nha~"
Giang Cảnh Di nhìn vành tai đỏ bừng kia, thanh âm ái muội, "Anh rất mong chờ"
Vì thế, mấy ngày liên tiếp, Giang Cảnh Di vừa uy hiếp vừa dỗ dành cô mặc mấy bộ đồ này. Vừa ngây thơ vừa quyến rũ.
Kết quả là, Hứa Tinh bị ăn đến một mẩu xương cũng không còn! Đã vậy, càng ngày càng kịch liệt hơn! Cô không xuống giường được mấy ngày rồi QAQ
- --------------------------
Hứa Tinh nhìn Ngô Cẩn Quỳnh, càng nhìn càng tức giận
"Cậu không biết tớ thảm hại cỡ nào đâu"
Ngô Cẩn Quỳnh cười ha ha, nhưng nhanh chóng bắt được trọng điểm, "Vậy mà cậu thực sự mặc nó á?"
Hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hao-mon-that-ngot/936162/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.