Tốc độ của nhóm nhân viên rất nhanh. Tranh thủ trong lúc hai vợ chồng đi ăn cơm, các thiết bị đã được lắp đặt đâu vào đấy.
Hứa Tinh nhìn xung quanh nhà một vòng, cảm giác không có gì khác biệt quá lớn so với trước đây, chỉ là có nhiều thêm mấy cái camera mà thôi.
Có chút mới lạ.
Ngày mai là bắt đầu ghi hình rồi.
Hứa Tinh đứng trước camera bỗng nhiên thở dài một hơi, khuôn mặt nhíu lại. Giang Cảnh Di thấy dáng vẻ này của cô rất buồn cười.
"Em lại tự rước lấy lo lắng rồi"
Lắc lắc cái đầu nhỏ, mi mày nhăn lại, trong giọng nói pha lẫn chút buồn rầu của Hứa Tinh, "Giống y chang cư dân mạng nói, là cảm giác chuẩn bị ra chiến trường".
Từ nhỏ thành tích của cô cực kỳ tốt, chưa bao giờ cảm nhận được sự lo lắng như bây giờ.
Những sợi tóc theo động tác ủ rũ của cô mà nhẹ nhàng rơi khỏi nếp, nhẹ nhàng đong đưa trước mặt. Giang Cảnh Di nhìn chằm chằm sợi tóc kia, cuối cùng không nhịn được mà ra tay, khẽ khàng ép nó trở lại vị trí cũ.
Bàn tay ai đó cũng không quy củ, có như không chạm vào vành tai trắng nõn của vợ.
Hứa Tinh vẫn chìm trong cảm giác lo lắng nên không để ý tới động tác của anh. Giang Cảnh Di cũng không quấy rầy cảm xúc của cô, đứng ở đằng sau nghịch mái tóc dài của Hứa Tinh.
Sau một hồi nghĩ vẩn nghĩ vơ, Hứa Tinh rốt cuộc đành từ bỏ, bước về phía phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hao-mon-that-ngot/2769278/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.