Giang Cảnh Di nhìn biểu cảm buồn cười của cô, cảm thấy rất đáng yêu.
Nửa ngày sau mới nói, “Bắn súng rất dễ, Tinh Tinh, nếu em muốn bắn thử, chúng ta có thể ra bãi bắn bắn”
Những thiếu gia, tiểu thư phần lớn đều sẽ đi ra bãi bắn chơi một lần.
Hứa Tinh chẳng có cảm giác thích thú gì lắm với súng ống đạn dược, lắc đầu từ chối.
Ông chủ bán hàng thấy bọn họ vẫn đứng yên một chỗ nên thúc giục hai người nhanh chóng đi lấy phần thưởng, “Này hai người, bóng bay vỡ hết rồi, hai người có muốn chụp ảnh làm phần thưởng không? Có thể chụp 2 tấm”
Hứa Tinh khẽ gật đầu, Giang Cảnh Di cảm thấy cô như một bé mèo nhút nhát sợ sệt vậy.
Tầm mắt Giang Cảnh Di thoáng nhìn qua, Hứa Tinh giống như bị dọa, lập tức phóng tầm nhìn sang chỗ khác.
“Chúng ta chụp ảnh được không?”, Giang Cảnh Di cúi đầu, lại gần Hứa Tinh hỏi.
Hứa Tinh biết, anh cố ý.
Cô giơ tay vén sợi tóc rủ xuống sườn mặt ra sau tai.
Hứa Tinh chợt nhớ đến hành động kinh điển trong phim truyền hình: nếu một cô gái ở trước mặt một người đàn ông mà vén tóc của mình, điều đó đồng nghĩa với việc cô gái ấy thích người đàn ông đó.
Hứa Tinh nghĩ, chuyện này không phải là không có nguyên nhân.
Giống như bây giờ, mặc dù bầu không khí không phải là quá tốt, nhưng người đàn ông đứng bên cạnh cô đây quá mức ưu tú, không khỏi có chút rung động.
Cô nhẹ nhàng gật đầu.
“Rắc”
Tấm ảnh đầu tiên nhanh chóng ra lò.
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hao-mon-that-ngot/241789/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.