*****
"Anh Thiên" Kiều Bích Ngọc gọi tên Vương Hạo Thiên giọng điệu đỏng đảnh chua chát.
Hàn Bạc Băng cũng chẳng ngần ngại để anh ôm:" Anh đến từ bao giờ. Sao biết tôi ở đây."
Hai khóe miệng anh cong lên thành hình nụ cười dịu dàng vuốt tóc cô:" Chỉ là trùng hợp thôi." Anh nhẹ nhàng trả lời cô.
"Đồ ở nhà em không thích sao, hay cũ rồi. Mua mấy thừ đồ rẻ tiền này làm gì? Lý Nghị, liên lạc với Chanel bảo họ làm thêm cho phu nhân. " Anh hỏi lại cô đồng thời nói với Lý Nghị.
Cô cười cười nhìn anh rồi đáp lại.
"Không phải, chỉ là tôi muốn đi dạo đỡ buồn thôi."
"Cái gì mà đồ ở nhà, cái gì mà đồ rẻ tiền, anh cũng có tài sỉa xoáy người khác phết nhỉ. Nhưng anh nói cũng đúng. Lâu nay tôi chỉ mặc đồ Chanel mấy hàng này, đúng là rẻ tiền." Cô nghĩ thầm trong lòng.
Kiều Bích Ngọc đứng bên nghe anh nói gì mà "đồ ở nhà, đồ rẻ tiền" ý Thiên là mình mặc đồ rẻ tiền sao?? Hai người họ ở chung với nhau sao?? Thấy hai người ân ái sự đố kỵ lại nổi lên Kiều Bích Ngọc lôi Hàn Bạc Băng tách khỏi Vương Hạo Thiên mà mắng chửi :"Con nhà quê như cô đứng gần anh Thiên chỉ làm mất đi phong độ của anh Thiên thôi, tránh ra."
Anh hất mạnh tay Kiều Bích Ngọc, ánh mắt sắc bén lóe lên tia lạnh lẽo liếc nhìn Kiều Bích Ngọc, không còn thái độ dìu dàng lúc nãy nữa anh hét lên mặt Kiều Bích Ngọc:" Bàn tay dơ bẩn của cô đang làm đau bảo bối của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hac-dao/221873/chuong-11.html