VỤT.....
Phi tiêu dạng mini do cô sáng chế ra được phóng về phía Triệu Anh Hào.
Triệu Anh Hào nhanh tay đẩy tên bụng phệ rồi xoay người, hai ngón tay trỏ và ngón giữa kẹp lấy chiếc phi tiêu cười thầm.
Ngay lập tức đám cận vệ bu lại một đám bảo vệ Triệu Anh Hào, một đám nữa chĩa súng về phía Hàn Bạc Băng.
Kiều Bích Ngọc đứng một góc khoanh tay cười đắc ý.
"Địa bàn của Triệu Anh Hào cô cũng dám lộng hành ỷ mình là người của Thiên sao. Tôi xem cô sẽ thế nào."
Hàn Bạc Băng lúc này bình tĩnh hơn bất cức lúc nào, mà cái cảm giác bị người khác chĩa súng vào ngưới rất khó chịu. Cô túc giận liếc nhìn đám người đang chĩa súng.
"Các cậu làm gì vậy. Quỳ xuống"
Triệu Anh Hào lập tức hét lớn giọng vô cùng tức giận. Tiếng hét vang cả căn phòng lớn, mọi người đều nhìn về phía trung tâm.
Toàn bộ cận vệ quỳ xuống theo lệnh ông. Bọn họ biết lý do tại sao thủ lãnh của họ tức giận. Nhưng muộn rồi, lúc nhận ra cô gái này là ai thì muộn rồi.
Hàn Bạc Băng chính là tâm điểm của sự chú ý.
Những người ở đây đều tò mò không biết tại sao Triệu Anh Hào lại bảo người của ông ấy quỳ. Trong khi đó người phóng phi tiêu là cô gái kia.
Còn tên bụng phệ hú hồn hú vía cảm ơn liên tục.
Triệu Anh Hào cười nhẹ với cô :" Có chuyện gì là cô tức giận"
Cô nhếch mép chỉ thẳng mặt tên bụng phệ. Ánh mắt cô lúc này lạnh thấu xương gan người đối diện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hac-dao/221870/chuong-8.html