**********
Vừa về nhà Vương Thiên Vũ đã lên phòng nằm chuầy trên giường như cục bột. Dù gì cũng là đứa trẻ chưa trưởng thành làm sao mà có thể không ngủ cả ngày được. Nhóc sắp mệt chết đến nơi rồi.
Vừa thiu thiu chợp mắt trên chiếc giường êm ái lại nghe tiếng gọi chanh chua của mommy yêu dấu:"Nhóc con, giờ này là giờ nào rồi con còn ngủ được hả??"
Đưa chân đạp "rầm" cánh cửa bật tung ra, nghe tiếng nhóc con uể oải lên tiếng:"Mommy, tiểu bảo bối thật sự rất mệt. Con đã cả đêm không ngủ rồi!!"
Hàn Bạc Băng dừng mọi hành động khó hiểu nhìn cục bột nằm chuầy trên giường:"Cả đêm không ngủ?? Vậy con làm gì cả đêm??"
"Con làm chính sự mà, không lâu mommy sẽ biết thôi." Lăn đi lăn lại vài vòng trên giường Vương Thiên Vũ cố gắng lắm mới trả lời được câu hỏi của mommy.
Hàn Bạc Băng "Ồ" một tiếng rồi lặng lẽ ra ngoài cũng không quên đóng cửa cho nhóc con ngủ.
Vương Thiên Vũ từ nhỏ đã tự lập nên Hàn Bạc Băng cũng rất hệt âm về nhóc và cũng không can thiệp quá nhiều về chuyện của con trai. Miễn sao nó đừng gây họa
Ở phòng khách Vương Hạo Thiên mặc bộ quần áo ở nhà đang nhàn hạ nhâm nhi tách trà. Trương Hằng bước đến trước mặt anh tay cầm hộp kim cương màu lam nhỏ hơn lòng bàn tay đưa cho Vương Hạo Thiên :"Lão đại, đồ lão đại muốn đây ạ."
Vương Hạo Thiên đưa tay đỡ lấy hộp kim cương từ Trương Hằng ánh mắt hiện lên ý cười.
"Anh yêu...!!!" Phía cầu thang vang lên giọng ngọt sớt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hac-dao/1109646/chuong-48.html