*********
Trên đường về nhà Hàn Bạc Băng vui vẻ ngồi trong lòng Vương Hạo Thiên tay vòng qua cổ anh.
"Em vui vì chuyện gì??" Vương Hạo Thiên xoa xoa lưng cô dịu dàng hỏi.
Hàn Bạc Băng lại như tiếp thêm sức mạnh cười tươi hơn:"Anh cự tuyệt như vậy không sợ mấy cô tiểu thư đó buồn sao??"
Ngón tay thon dài lướt trên khuôn mặt Hàn Bạc Băng chạm nhẹ vào ánh mắt, sống mũi, đôi môi rồi anh nhẹ nhàng nâng cằm cô lên đôi môi lạnh áp sát lên đôi môi cánh đào kia. Lưỡi anh từ từ cạy hàm răng cô vào sâu bên tìm kiếm chiếc lưỡi đinh hương. Môi lưỡi quấn lấy nhau không rời mãi cho đến khi cô gần như chẳng thể thở nổi anh mới buông tha cho đôi môi bị anh ngấu nghiến đến sưng đỏ.
"Em vẫn chưa học được cách bình tĩnh khi hôn sao?? Lần nào sau hôn nhìn em cũng rất thảm!!" Vương Hạo Thiên thấy Hàn Bạc Băng ngồi thở hồng hộc như thiếu oxi liền chọc cô.
Hàn Bạc Băng bị anh chọc hai má đỏ ửng, bĩu môi giận giỗi:"Anh còn nói. Nếu anh nhẹ nhàng một tý em đã không thảm thế này."
"Ưm....."
Vừa dứt lời đôi môi cô lại được anh nhẹ nhàng chiếm lấy. Nụ nhẹ nhàng dây dưa mãi không muốn dứt, hai tay Hàn Bạc Băng đang vòng qua cổ anh như kéo anh lại sát hơn làm tăng thêm dục hỏa trong người Vương Hạo Thiên. Về đến nhà đã lâu nhưng hai người vẫn ôm hôn trong xe không muốn tách rời. Cũng mai tài xế kéo tấm che màu đen không thì thật ngái quá....
Tiếng quần áo cọ sát vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hac-dao/1109640/chuong-42.html