***** 
Sau này khi ăn, cả nhà ba người cùng nhau về Vương gia nghỉ ngơi. Vương Thiên Vũ sau khi ăn no căng bụng, lên xe được một lúc đã lăn ra ngủ say từ lúc nào. 
 "Mừng phu nhân về nhà." Bà quản gia lễ phép chào cô. Trên mặt hiện rõ sự vui vẻ tột cùng. 
 "Suỵt....." Cô đưa ngón trỏ lên miệng bảo mọi người im lặng cho tiểu bảo bối ngủ. 
 Vương Hạo Thiên bế con trai lên phòng khác trên tầng đặt nhóc lên giường lớn, đắp chăn giúp nhóc rồi nhẹ nhàng ra ngoài. 
 Bà quản gia ở dưới đang trò chuyện vui vẻ với Hàn Bạc Băng. 
 "Phu nhân, người về thật tốt." 
 "Mọi người đều khỏe chứ??" Cô mỉm cười, nhẹ nhàng hỏi mọi người. 
 "Phu nhân về mọi chuyện sẽ ổn rồi!!!" Cô người hầu cười nói rồi thở dài. 
 Cũng có vài người mới hoang mang không biết cô là ai nhưng không dám nhiều lời. Ở Vương gia này kẻ nào nhiều lời cũng sẽ có hình phạt cho kẻ nhiều lời. 
 Bà quản gia đanh mặt quát mọi người rồi cũng lui xuống. 
 "Em không định ngủ sao??" Vương Hạo Thiên đứng trên cầu thang cười gian với cô. 
 Cô biết ngay ý định của anh là gì, lườm một cái rồi bật tivi xem chương trình. 
 "Ưm..." 
 Cả người cô được nâng lên rồi đặt lên chỗ êm hơn. Hai cánh môi hồng đào được đôi môi lạnh kia ngậm mút. 
Lưỡi anh như con rắn nhỏ, luồn lách vào trong tìm kiếm chiếc lưỡi đinh hương xinh đẹp. Anh mạnh bạo khuất đảo bên trong khoang miệng cô, nút hết mật ngọt trong đó. Một lúc sau lâu sau anh mới lưu luyến buông tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hac-dao/1109635/chuong-37.html