Lúc thằng nhóc mới vừa sinh ra đó thật đúng là nhận hết các loại sủng ái mà, Diêu Cẩn chỉ biết ôm thằng nhóc cả ngày lẫn đêm. Nhưng càng về sau anh càng phát hiện ra sau khi đứa bé này sinh ra bất lợi là chính bản thân anh, đây không phải là vậy à, lúc thấy Diệp Bội cười ôm đứa bé bú sữa thì lòng anh lại ngứa ngáy.
"Bội Bội......" Ưỡn mặt tới gần.
"Hả?" Diệp Bội ngẩng đầu, đẩy đầu Diêu Cẩn ra, "Đừng ồn ào em, không thấy em đang cho bú sữa ư? Còn nữa, đây rảnh rỗi không đi lấy cái tên cho thằng nhóc này."
Diêu Cẩn nháy mắt mấy cái, trong mắt đều là uất ức: "Tên ba mẹ sẽ lấy, nhưng em muốn nó hay là muốn anh?" Không sai, Diêu Cẩn chính là đang cưỡng ép cưng chiều với con trai.
Chỉ là không ngờ Diêu Cẩn vừa thốt ra lời kia, thằng nhóc vốn đang uống sữa êm đẹp duỗi tay nhỏ bé ra bộp một phát ở trên mặt Diêu Cẩn, sau đó lại không cẩn thận vùi trở về trong ngực Diệp Bội, không quan tâm chút nào Diêu Cẩn sau lưng cậu là vẻ mặt gì.
Bởi vì vừa sinh ra không bao lâu, cho nên hơi sức của thằng nhóc cũng không phải lớn lắm, nhưng một cái tát kia còn là chân thật đánh vào trên mặt Diêu Cẩn. Vẻ mặt đưa đám, Diêu Cẩn lại tiến tới trước mặt Diệp Bội: "Bội Bội, em xem mặt của anh, thằng nhóc thúi này hơi sức thật là lớn."
"Đúng vậy." Diệp Bội vươn tay dán vào trên mặt Diêu Cẩn, "Đều đỏ đấy." Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-cung-quan-gia/2579148/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.