Editor: trang bubble ^^
Khi Diệp Bội thấy Trang Ninh, Trang Ninh cũng tương tự thấy được Diệp Bội, lúc này Trang Ninh đứng ở trong đám người, trên mặt mang theo nụ cười hoàn mỹ và đáng yêu, trên người mặc váy bồng bồng màu trắng, trên đầu chải kiểu tóc đáng yêu. Phải nói có gì khác biệt vậy cũng chỉ có thể nói là ánh mắt của cô ta thôi, ánh mắt chứa oán độc hoàn toàn khác biệt với toàn thân cô.
Diệp Bội cứ nhìn Trang Ninh từng bước một đi tới phía của bọn họ như vậy, ở chỗ cách một bước ngắn thì ngừng lại: “Chị, tôi thật sự là rất chán ghét chị đấy.” Nghiêng đầu một chút, Trang Ninh nói ra những lời này, sau khi nói xong thì vẫn mím miệng.
Trang Ninh như vậy khiến Diệp Bội không rét mà run: “Tại sao phải chán ghét tôi, tôi tự hỏi cũng không làm chuyện gì thật có lỗi với cô.” Đối thoại với Trang Ninh, nhưng tay Diệp Bội lại không rời khỏi người bên cạnh.
Ánh mắt Trang Ninh lứơt về phía hai người Diệp Bội và Diêu Cẩn nắm lấy tay nhau, nụ cười sâu hơn: “Chị xem một chút, đã đến lúc này mà tay của các người lại còn không tách ra. Bàn về thông minh tôi thông minh hơn so với chị, bàn về xinh đẹp tôi đẹp hơn chị, bàn về tuổi tác tôi cũng nhỏ hơn chị, tại sao lại là chị chứ?” Lúc Trang Ninh vừa nói câu nói sau cùng chính là cố ý tăng thêm âm thanh chữ chị kia, giống như là âm thanh lướt tới từ chỗ rất xa.
“Vấn đề này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-cung-quan-gia/2579129/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.