Ba Diệp thì khuất phục không thể làm gì, một mặt là vợ, mặt khác là congái, còn có một người mà ông hoàn toàn cũng không biết chuyện, quantrọng nhất là cậu bé này và bản thân gặp nhau ở trên xe lại khéo như vậy là đến nhà mình.
Kế tiếp mẹ Diệp nói ngọn nguồn cho ba Diệp, đợi đến lúc nói xong thì thời gian đã hơn sáu giờ.
Nghe xong cả sự việc, ba Diệp nhíu nhíu mày, nhìn Diêu Cẩn: “Từ trong chuyện này có thể thấy được nhóc con quả thật không tệ, có can đảm, nhưng cómột chút chú không thể chấp nhận, tại sao con luôn quấn quít lấy con gái của chú?”
Nghe được câu này, Diêu Cẩn thật sự là ngây ngẩn cảngười, bởi vì kiếp trước ba Diệp cũng đã hỏi anh vấn đề tương tự này,chỉ là anh đã trả lời như thế nào nhỉ, đúng rồi, hình như anh nói mìnhnhất định có thể mang lại hạnh phúc đời sau cho Diệp Bội. Kết quả cuốicùng tuy là về mặt tiền tài cũng không làm được, nhưng trong sinh hoạthàng ngày lại làm được, chỉ là, Diêu Cẩn nhìn một chút tay của mình,quan trọng là hiện tại anh mới chỉ có chín tuổi, dù nói chuyện gì đều là nói suông.
Mẹ Diệp ở bên cạnh im lặng nở nụ cười, tình huống như thế giống như Diêu Cẩn đã là một đứa con rể chừng hai mươi tuổi tới nhà rồi, ba Diệp đang khảo nghiệm người con rể này rốt cuộc như thế nào, có xứng hay không xứng với con gái của mình. Qua một lúc lâu, mẹ Diệp cảmthấy cơ hội xấp xỉ rồi, đang định đổi chủ đề, đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-cung-quan-gia/124813/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.